Ba mươi sáu năm quốc hận. Năm quốc hận thứ 36, nhiều triệu chứng trong ngoài nước báo hiệu nhà cầm quyền CSVN đang lâm vào tình trạng thậm chí nguy, suy tàn và có thể sụp đổ. Do bên trong guồng máy cầm quyền gần như phá sản kinh tế chánh trị. Và nhân dân hết chịu nổi CS, có thể đứng lên làm cách mạng lật đổ nhà cầm quyền trong cao trào biểu tình lật đổ độc tài từ Bắc Phi,Trung Đông lan sang VN. Còn bên ngoài chưa bao giờ CS Hà nội yếu thế ngoại giao, giao thương như lúc này. Bên trong nước, thế chánh thống cầm quyền của CS Hà nội lại đổ vỡ. Trong chiến tranh, CS Hà nội lấy lý tưởng chống Mỹ cứu nước, thống nhứt quốc gia che đậy cho chế độ cai trị độc tài đảng trị toàn diện của CS. Khi Đế quốc CS tan rã ở Đông Âu và Liên bang xô viết, CS Hà nội tự cứu bằng cái gọi là "chuyện hệ tư duy, đổi mới sang kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa."
Tây Phương tưởng bở, tưởng có thể chuyển hoá chánh trị của CS Hà nội bằng kinh tế, viện trợ hào phóng, đầu tư dồn dập vào VN, hy vọng kinh tế phát triễn xã hội, nhà cầm quyền sẽ cải tiến, tự do và dân chủ hoá, tầng lớp trung lưu sẽ phát triễn chánh trị theo tiến trình dân chủ.
Nhưng Tây Phương đã lầm vì nhìn CS và hiểu CS qua não trạng tự do, dân chủ của Tây Phương.
CS Hà nội có biến thể, biến thái, xanh vỏ nhưng vẫn đỏ lòng, mở kinh tế mà khoá chặt chánh trị. CS trở thành một tập đoàn cai trị vì quyền lợi của họ, chớ không phải vì đất nước nhân dân. Họ thống trị quốc gia dân tộc VN theo kiểu "tự thực dân" (auto-colonialism). Tự thực dân ở đây có hai nghĩa, nghĩa thứ nhứt người Việt cai trị người Việt; nghĩa thứ hai giai cấp thống trị thực dân, bóc lột đồng bào mình vì quyền lợi riêng tư của cá nhân, gia đình, phe nhóm, đảng phái CS của họ.
Vì quyền lợi riêng tư đó, cái gì CS cũng dám làm, buôn dân, bán đất, cắt đất nhượng biển, mãi quốc cầu an, cầu vinh, miễn sao còn nắm được quyển cai trị. Họ trở thành tư bản đỏ phi sản xuất mà hưởng thụ tối đa ở thành thị cấu kết với tài phiệt ngoại bang để bóc lột dân nghèo. Có người vì thế gọi họ là Đảng Mafia, ý muốn nói làm giàu bằng thực hiện tội ác có tổ chức.
Vì thế trong chỉ gần 2 thập niên CS gọi là đổi mới, xã hội VN rơi vào hoàn cảnh bi thảm. Tham nhũng trở thành quốc nạn. Công an cảnh sát lộng quyền thành một thứ khủng bố của nhà nước. Hố sâu ngăn cách nghèo giàu sâu rộng vô phương san lấp. Khối dân oan bị cướp đất cướp nhà qua việc CS lợi dụng chính sách qui hoạch lấy đất của dân trả rẻ mạt như cướp. Nạn buôn dân ngày càng nhiều, ngụy trang dưới hình thức xuất khẩu lao động thành lao nô, cô dâu cho các nước thành nô lệ tình dục. Xã hội VN vì thế thành một thùng thuốc súng bất mãn Đảng Nhà Nước; lúc nào cũng có thê nổ chụp hay nổ bùng nếu có một tia lửa đủ cường độ nào đó xẹt vào.
Còn bên ngoài, chưa bao giờ Đảng Nhà Nước CSVN rơi vào hoàn cảnh yếu thế và nan giải như hiện tại.
Về tài chánh, gần như CS Hà nội đang trên đà khủng hoảng phá sản. Bộ Trưởng Tài Vũ Văn Ninh phải lén lút qua Mỹ xin "chi viện". Theo tin của hãng tin tài chính Bloomberg của Mỹ, Ông Ninh lén báo chí Mỹ đến trưởng Tài Chính Mỹ ngày 7 tháng 4, 2011, đến trụ sở Ngân Hàng Thế Giới sau đó. Ô. Bộ Trưởng Tài Chánh đi không trống, không kèn cầu viện vì tình hình tài chánh VN đã thập cấp chí nguy. Lạm phát đà 13.89%. Ngoại tệ dự trữ chỉ còn $12 tỉ đô la, không đủ để nhập cảng những thứ thiết yếu cho sản xuất và xăng trong vòng một tháng. Xăng và điện 1 tháng tăng giá hai ba lần.
TT Nguyễn tấn Dũng đã cạn tàu ráu máng ban hành nghi quyết cấm tư nhân mua bán,lưu giữ Đo la và vàng miếng để thu gom ngoại tệ vào nhà nước. Không kết quả mà bị tác dụng ngược, làm cho đô la chợ đen tăng, nhà nước không ai gởi càng thêm thiếu Đô la.
Số phận nền tài chánh của CSVN như chỉ mành treo chuông. Mỹ đang nợ nần như Chúa Chỏm, Trong khi đó ở Mỹ, Đảng Cộng Hoà đối lập đang xăng tay áo cắt giảm bội chi ngân sách liên bang của Đảng Dân Chủ đưa ra, có lúc ngân sách bị bế tắc, hai đảng phải thỏa hiệp tạm thòi đưa ra ngân sách giai đoạn để TT Obama điều hành việc nước thiết yếu thôi. CS Hà nội Hy vọng Mỹ "chi viện" tài chánh lúc này là CS mò kim đáy biển.
Thêm vào đó một số dầu chỉ nhiểu nước chào CS Hà nội bằng chân, e ngại biến động lớn xảy ra ở VN. Theo một bài nói chuyện của Ts Hà văn Hải trên paltalk, có triệu chứng đảng viên, cán bộ gốc của CS Hà nội đã dọn đường tháo chạy. Họ đã lập đầu cầu tạm qua việc đưa con cháu du học tăng gấp 4 lần theo lời phô trương của Cựu Đại sứ Mỹ Michalak. Trong cơn suy thoái địa ốc mà những vùng gần cộng đồng người Mỹ gốc Việt, người ta thấy việc mua nhà bằng tiền mặt "ì xèo".
CS tăng cường dịch vụ cấp Visa xuất cảnh. Theo báo Tổ Quốc, Bộ đã ủy quyến và thúc đẩy các đô tỉnh thị tăng giờ làm việc để giải quyết các đơn xin xuất cảnh .
Bản phúc trình về tình hình nhân quyền thế giới trong năm qua 2010 của Bộ ngoại Giao Mỹ công bố vào ngày 8/4, trong đó tình hình nhân quyền VN như một bản cáo trạng của Mỹ.
Ra điều trần trước Tiểu ban Châu Á – Thái Bình Dương thuộc Ủy ban Đối ngoại Thượng viện Hoa Kỳ hôm thứ Tư 6-4, để được chuẩn thuận làm Đại sứ tại Việt Năm nhiệm kỳ tới, ông David Shear nhấn mạnh "Nhân quyền và tự do tôn giáo sẽ là trọng tâm các cuộc bàn thảo giữa tôi với các nhà lãnh đạo cũng như người dân Việt Nam". Cuối cùng, trong chế độ VNCS, thành thị đã bất mãn. Nông thôn đã căm hờn vì dân oan. Kinh tế tài chánh của CS Hà nội đã làm người dân hết chịu nổi.
Quốc tế coi nhà cầm quyền CS Hà nội là sát thủ nhân quyền, sát thủ Internet, đối tác thương mại thường bị kiện thưa, than phiền liên tục, mang công mắc nợ thế giới tới đời cháu trả chưa chắc xong. Trung Cộng đang ép Hà nội như ép chuối khô để CS Há nội không dám phản ứng bằng hành động trong việc TC xâm chiếm biển và đảo của VN.
Ảnh hưởng các cuộc cách mạng Hoa Lài tử Bắc Phi, Trung Đông đang thẩm thấu trong tâm tư người dân Việt.
Trong lịch sử dài hàng 4000 năm, VN đất nước có lúc thịnh suy nhưng anh hùng hào kiệt đời nào cũng có. CS Hà nội không thể lấy mối bang giao vói TC và Mỹ để hù doạ người dân. TC không thể lùa quân qua tiếp CS, phủ quyết nghị quyết của Hội Đồng Bảo an cứu dân và và trừng trị CS Hà nội nếu họ dùng vũ khí, vũ lực đàn áp người dân nổi dậy như nhà độc tài Gadhafi.
Trong cuộc biểu quyết lập vùng cấm bay, TC bỏ phiếu trắng dù có nhiều tương quan kinh tế chánh trị với chế độ độc tài Gadhafi.
Mỹ dù muốn trở lại Đông Nam Á cũng không thể yểm trợ cho chế độ độc tài CS Hà nội khi người dân đứng lên đòi tự do, dân chủ. Trường họp TT Ai cập Mubarak cho thấy rõ, dù Mỹ rất thân với Ông Mubarak nhiều nhưng đâu có dám cứu viện Mubarak khi người dân đứng lên.
Vấn dề còn lại là việc của người dân Việt trong nước. Trong việc tranh đấu, chiền đấu cho tự do, dân chủ, không có nước nào, dân tộc nào khác có thể làm thay nghỉ thế cho mình được. Mình có tranh đấu, chiến đấu thì người khác mới tiếp viện được. Kễ cả người Việt hải ngoại cũng chỉ có thể quốc tế vận, tiếp vận nhân tài vật lực cho đồng bào đấu tranh trong nước thôi, chớ không lãnh đạo chỉ huy cuộc tranh đấu, chiến đấu được./.
No comments:
Post a Comment