TUYÊN NGÔN LẠC HỒNG
Nam quốc Mộc Tinh chấn Lạc Hồng
Vận thiên khí hội kiến hòa nhân
Chấn đạo quốc hưng bình thiên hạ
Ngoại quốc lân bang kính phục giao.
Trần Đông Chấn

Hoàng Sa Việt Nam: Nỗi đau mất mát - La Meurtrissure

Search This Blog

Saturday, November 21, 2009

Chập điện cũng là... thiên tai (!)

Vụ cháy chợ thị xã Quảng Trị:

Lao Động số 265 Ngày 21/11/2009 Cập nhật: 9:18 AM, 21/11/2009


(LĐ) - Chiều 18.11, ba hộ tiểu thương nạn nhân vụ cháy chợ thị xã Quảng Trị (xảy ra lúc 6 giờ 5 phút ngày 9.12.2008) đã nhận được công văn trả lời của Ban quản lý (BQL) chợ thị xã QT, có nội dung "vụ cháy là vấn đề thiên tai hoả hoạn, xảy ra bất ngờ, rất ít trường hợp bù đắp lại được, mong các hộ thông cảm".

Vụ cháy gây thiệt hại cho 3 hộ tiểu thương trên 1 tỉ đồng. Từ đó đến nay, hộ vợ chồng Nguyễn Thị Huyền - Nguyễn Lý (bị cháy 800 triệu tiền hàng hoá) liên tục kiến nghị cơ quan hữu quan xem xét hỗ trợ, giải quyết một phần thiệt hại nhưng không được ai giải quyết. Thực chất, đây là vụ cháy không phải do thiên tai.


Tại thông báo số 08, ngày 6.3.2009 về kết quả điều tra vụ cháy chợ thị xã QT ngày 9.12.2008 đã khẳng định: "Nguyên nhân gây ra cháy chợ là do sự cố chập điện. Hệ thống cấp điện chợ này đã xuống cấp, không đảm bảo an toàn cho công tác PCCC. BQL chợ đã có văn bản kiến nghị về tình trạng xấu của hệ thống điện, nhưng do điều kiện ngân sách của thị xã khó khăn nên chưa giải quyết được".


Trả lời PV Lao Động, ông Nguyễn Anh Trắc - Trưởng BQL chợ - cho biết: "Hệ thống điện của chợ xuống cấp đã lâu, hai đời trưởng BQL tiền nhiệm đều đã có kiến nghị; tôi vừa về nhậm chức mấy tháng, nhưng cũng đã hai lần nêu kiến nghị trước khi xảy ra cháy chợ. Về vấn đề đền bù, hỗ trợ thiệt hại cho các hộ bị thiệt hại trong vụ cháy, BQL chợ hoàn toàn không có khả năng giải quyết".


L.C.CÔNG

Vụ lập quỹ đen ở nông trường Sông Hậu: Bản án có “tâm phục, khẩu phục”?

Thứ Bảy, 21/11/2009, 10:41 (GMT+7)
Vụ lập quỹ đen ở nông trường Sông Hậu: Bản án có “tâm phục, khẩu phục”?
TT (Cần Thơ) - Phiên tòa phúc thẩm xét xử vụ lập quỹ trái phép ở Nông trường Sông Hậu đã khép lại, nhưng dư luận vẫn còn nhiều băn khoăn trước bản án 8 năm tù đối với bà Trần Ngọc Sương - nguyên giám đốc nông trường. Các luật sư bào chữa cho bà đều bày tỏ quan điểm không đồng tình với phán quyết của tòa.

Trong khi đó, dù còn nhiều ý kiến khác nhau nhưng không ít người vẫn tỏ ra “thương cô Ba Sương tốt bụng”.


Bà Trần Ngọc Sương tại phiên tòa sơ thẩm (tháng 8-2009) - Ảnh: P.Nguyên
Bà Sương không phạm tội lập quỹ trái phép?
Theo luật sư Nguyễn Đăng Trừng - chủ nhiệm Đoàn luật sư TP.HCM, đại biểu Quốc hội, người bào chữa cho bà Trần Ngọc Sương tại phiên tòa phúc thẩm, bản án 8 năm tù đối với bà Sương là không thỏa đáng. Tại phiên tòa, các luật sư đã cùng phân tích nhiều điểm mấu chốt của vụ án, đề nghị hội đồng xem xét nhưng những kiến nghị này bị tòa bác bỏ.
Luật sư Trừng nói: “Theo tôi, cần đặt vụ việc vào giai đoạn lịch sử thành lập, hoạt động của Nông trường Sông Hậu. Nông trường đã hình thành từ năm 1979, ngay từ khi cha bị cáo Sương là ông Trần Ngọc Hoằng điều hành nông trường. Từ thời điểm đó, nguồn quỹ này được hình thành.
Đó là quỹ công đoàn, sử dụng cho ba lợi ích. Đến giai đoạn của bị cáo Sương điều hành nông trường, nguồn quỹ đó tiếp tục duy trì, ai cũng biết, không phải giấu giếm gì. Làm sao mà trong từng ấy năm các cơ quan chức năng không biết, không xử lý mà để đến bây giờ mới đem bà Sương ra quy trách nhiệm? Xử lý bà Sương về tội “lập quỹ trái phép” trong khi bà không phải là người lập ra quỹ ấy là chưa chuẩn xác. Bản thân bị cáo cũng không hề sử dụng bất cứ đồng nào từ nguồn quỹ ấy để chi xài riêng cho bản thân mình. Tất cả khoản chi đều là cho nông trường: tiếp khách, ma chay, trợ cấp, tìm đối tác...”.
Luật sư Trừng cho biết điểm mấu chốt thứ hai của vụ án là hậu quả do việc lập quỹ trái phép ấy gây ra. Kết luận giám định về thiệt hại của vụ án đã gây ra nhiều bức xúc cho các bị cáo trong vụ án. Bị cáo Sương đã khiếu nại về kết luận giám định này. Về nguyên tắc, kết luận giám định cũng chỉ là một trong các chứng cứ, tài liệu để hội đồng xét xử xem xét trong quá trình giải quyết vụ án.
Khi kết luận giám định còn nhiều khúc mắc, các bị cáo, luật sư không đồng tình, đề nghị giám định viên ra tòa để tham gia thẩm vấn thì lẽ ra hội đồng xét xử phải chấp nhận đề nghị này. Tuy nhiên, tất cả yêu cầu đều bị tòa sơ thẩm và phúc thẩm từ chối.
“Nông trường Sông Hậu là một điển hình của mô hình kinh tế trong thời kỳ đổi mới, đã hai lần được phong danh hiệu anh hùng. Nếu cho rằng giám đốc Trần Ngọc Sương có sai phạm trong quản lý, điều hành nông trường thì cơ quan tố tụng phải đưa ra được các chứng cứ để chứng minh. Nếu bà Sương có vi phạm gì thì cũng không phải là tội lập quỹ trái phép.
Với tư cách là luật sư tham gia bào chữa cho bà Trần Ngọc Sương, tôi cho rằng bản án 8 năm tù của TAND TP Cần Thơ với bà Sương là không chính xác, không đúng người đúng tội, xử oan cho bị cáo” - luật sư Trừng kết luận.
Có công thì khen, có tội thì xử

Ông Huỳnh Văn Minh (74 tuổi, ở ấp 3, xã Thới Hưng) cho biết gia đình ông gồm 10 người lớn nhỏ, có cả đứa cháu ngoại cùng ký tên xin giảm án cho cô Ba Sương.
“Gia đình tôi nghèo không có đất sản xuất và được Nông trường Sông Hậu cho hợp đồng sản xuất 2,5ha đất trồng lúa. Bây giờ có nhà cửa, con cháu đều được ăn học, không đứa nào phải bỏ xứ đi làm mướn khổ ải.
Cô Ba lo đất rồi phân giống, kỹ thuật, đưa máy cày máy xới vào ruộng giúp chúng tôi bớt cực khổ và được mùa hằng năm. Tui thương cho cô Ba Sương, người tốt bụng và giỏi giang lại bị án tù” - ông Minh nói.
Trao đổi với Tuổi Trẻ qua điện thoại ngày 20-11, ông Phạm Thanh Vận - phó bí thư thường trực Thành ủy Cần Thơ - nói:
- Các cơ quan pháp luật của TP Cần Thơ đã làm đúng theo quy định, mức án mà tòa tuyên xử đối với chị Ba Sương như vậy là đã có tình có lý rồi. Ra tòa là quyền quyết định của tòa, Thành ủy không can thiệp gì cả.
* Ông đánh giá thế nào về hoạt động của Nông trường Sông Hậu thời gian qua?
- Chuyện hoạt động của Nông trường Sông Hậu lâu nay nhiều lãnh đạo đã đánh giá rồi, tôi không nhắc lại. Tuy nhiên có công thì khen thưởng xứng đáng, có tội thì phải xử lý thôi. Chúng tôi đã báo cáo đầy đủ quá trình hoạt động và những sai phạm của giám đốc Nông trường Sông Hậu với Ban Bí thư và các cơ quan trung ương rồi.
* Ông có nhận được đơn của 110 nông trường viên gửi lãnh đạo Thành ủy Cần Thơ xin đi tù thay cho bà Sương không?
- Có! Sau khi nhận đơn, Thành ủy đã chuyển cơ quan tư pháp của thành phố rà lại xem có phải thực tế là do dân viết không, có căn cứ pháp lý không, hay do ai xúi giục họ viết đơn.
* Thế còn văn bản kiến nghị của Ủy ban MTTQ Việt Nam gửi các vị lãnh đạo cơ quan pháp luật trung ương đề nghị xem xét vụ án ở Nông trường Sông Hậu và việc truy tố bà Sương?
- Cái này tôi chưa nhận được và anh em tòa án cũng chưa báo với chúng tôi.
NHÓM PV

Không thể lấy rừng vàng biển bạc để ru dân mãi

"Hiện nay, giao cho các tổng công ty nhà nước và các UBND khai thác tài nguyên là để cho 2 hệ thống quan liêu gặp nhau". - GS. TSKH Phan Trường Thị, Khoa Địa chất, Đại học Khoa học Tự nhiên - ĐH Quốc gia HN.

Khai mỏ cũng không đúng tầm cái mỏ

Trong phiên họp Quốc hội, khi bàn về luật thuế tài nguyên, Tổng bí thư Nông Đức Mạnh nói: "Trên thế giới hiện nay, thực tế nước nghèo thì bán tài nguyên, nước giàu họ mua tài nguyên về chế biến sâu, công nghệ là ở nước họ. Ta bây giờ phần lớn là bán tài nguyên, nên vừa rồi cũng có phê phán chỗ này chỗ kia. Đã đến lúc phải đi sâu vào chế biến và Chính phủ sắp tới chắc phải có quy định theo hướng cấm bán tài nguyên thô ra nước ngoài". Bộ trưởng Tài nguyên - Môi trường Phạm Khôi Nguyên cũng cho rằng cần phải để dành tài nguyên cho con cháu mai sau. Giáo sư có suy nghĩ về chủ trương này? Liệu chúng ta có thể kì vọng chủ trương dành tài nguyên cho con cháu mai sau như là tín hiệu của việc hãm phanh các đại dự án khai thác tài nguyên đang và dự kiến triển khai mà thiếu nghiên cứu kĩ hoặc còn có nhiều ý kiến khác nhau trong công luận và các nhà khoa học?

GS Phan Trường Thi: Có lẽ vậy.

Thực ra, nên giữ lại hay là khai thác phải đặt vấn đề kĩ thuật lên đầu, chứ không thể cực đoan.

Trước hết, phải xem Việt Nam nên để giành những cái gì? Điều này thuộc về tầm nhìn chiến lược của Chính phủ. Theo tôi, đó là những tài nguyên mà trình độ kĩ thuật trong mười, hai mươi năm nữa cần đến.

Hai là, với tình thế trong nước hiện nay cả về chính trị và kĩ thuật, chúng ta phải xem đã nên đặt vấn đề khai thác tài nguyên đó hay chưa. Nếu kĩ thuật trong nước đã đủ để làm thì ta nên đầu tư vào làm. Nói cách khác, tình trạng khoa học kĩ thuật mình đạt được đến đâu, thì khai thác đến đó.

Chẳng hạn trong khai thác than, bây giờ không ai còn bóc đất lên để lấy than, mà đốt hầm lò, đưa khí lên. Việt Nam muốn làm phải nghiên cứu kĩ nhiều vấn đề.

Bây giờ, nhiều người có ý định mở bển than nâu đồng bằng sông Hồng, nhưng theo tôi, cần nghĩ kĩ.

Các nhà địa chất đã biết về bể than này từ năm 1998, ước lượng 210 tỉ tấn, nhưng nó mới chỉ là hiểu biết khái quát, chưa có nghiên cứu chi tiết.

Cách đây 5, 6 năm, Nhật Bản đã bỏ ra khoảng 8 triệu đôla để nghiên cứu về khai thác than ĐBSH nhưng sau họ rút lui, vì điều kiện kĩ thuật so với hiệu quả kinh tế chưa tối ưu.

Hơn nữa, vấn đề kĩ thuật không thể nói chơi, phải có hiểu biết. Nhiệm vụ của các nhà khoa học là phải nghiên cứu kĩ, chứ không phải đụng vào cái gì bàn lui.

Thế nhưng, ngay cả khi về mặt kĩ thuật, có thể các nhà khoa học nhìn nhận là khai thác được, thì việc công trình đó có được tiến hành tốt hay không lại phải đặt vào bối cảnh chúng là trình độ quản lý, và tính công khai minh bạch trong hệ thống...

Đúng vậy. Đó chính là vấn đề. Điều này hoàn toàn phụ thuộc vào trình độ quản lý.

Chúng ta có hệ thống tài nguyên đẹp như thế, nhưng khi sử dụng thì như những vết lở loét trên thân hình người.

Như mỏ đồng Sinh Quyền, chúng ta bắt tay cùng Trung Quốc làm, kĩ thuật không đáp ứng được. Thế nên, một cái mỏ tìm từ năm 1964, cho đến bây giờ là gần nửa thế kỉ, mà khai thác không xứng đáng với cái tầm của mỏ.

Mỗi tỉnh là một vương quốc

Căn nguyên của tình trạng này là gì, thưa ông?

Do trình độ công nghệ và quản lý. Quản lý thể chế chung hiện nay rất sai lầm. Những vấn đề về công nghiệp, bao gồm các nhà máy, mỏ... ở các nước do các DN quản lý, chịu trác nhiệm, còn chúng ta lại giao tài nguyên, nhà máy cho địa phương, cho UBND tỉnh. Thế nên mới có chuyện dùng tư tưởng địa phương để quản lý cho công trình quốc gia.

Địa phương nắm quyền nên muốn kí hợp tác khai thác thì kí, tùy khả năng lời lãi mà địa phương chấp nhận, chưa kể là khai thác ở đó cần chiến lược hay không chiến lược, công nghệ gì, bảo vệ môi trường không.

Tại mỏ Thạch Khê - mỏ sắt lớn nhất ở VN, đã cho một công ty đến khai thác một  diện tích, sau đó có đối tác Đài Loan đến khai thác một vị trí gần đó. Khi hai bên tranh giành nhau, địa phương cắt tạm mấy chục mét vuông của bên ngày giao cho bên kia.

Mở crôm ở Thanh Hóa cũng thế.

Nếu được điều hành bởi công ty lớn từ trung ương, làm có bài bản, quy mô, thì mới tránh được tình trạng này. Mà tổng công ty là phải tổng công ty tư nhân. Tổng công ty nhà nước là chết nữa.

Hiện nay, ta giao cho các tổng công ty nhà nước và các UBND khai thác tài nguyên là để cho 2 hệ thống quan liêu gặp nhau, không cứ gì lời lãi, lợi cho địa phương, đơn vị mình thì làm, không vì lợi ích chung. DN tư nhân không thế.

Khai thác vàng Bồng Miêu, Đắc Sa, Sơn La... là những ví dụ cụ thể. Tại sao một công ty tư nhân, quản lý đâu vào đó, khai thác 5 tấn vàng ngon như chơi, mà mỏ khác lại không làm được. Cũng cái mỏ trên đất nước VN mình, tại sao họ làm tốt thể!

Không phải cái gì nhà nước cũng nhúng tay

Có quan điểm vấn đề tài nguyên thiên nhiên, liên quan đến vấn đề an ninh quốc gia nên nhà nước phải nắm...

Đúng là Nhà nước phải nắm nhưng mà nắm cái gì?! "An ninh quốc gia" thì nắm ở kế hoạch, quy hoạch, đoạn nào khai thác đến đâu, bán cho ai. Còn kĩ thuật khai thác thì phải do các công ty nắm.

Cái gì cũng phải nhà nước nhúng tay vào là một quan niệm sai lầm.

Thế còn luật Khoáng sản?

Luật Khoáng sản, thoạt nghe thì rất tường minh đấy. Nhưng vấn đề hiện nay không phải là luật, mà là thể chế chung giữa cơ quan quản lý nhà nước trung ương và cơ quan quản lý cấp tỉnh. Hai cơ quan đó hiện nay có sự chia sẻ quyền lực, gây tâm lý tỉnh nào cũng muốn là một vương quốc. Khi đó, các địa phương đua nhau xây dựng khu công nghiệp, cảng, nhà máy đường, xi măng... Mạnh ai nấy làm. Trong khi đó, điều quan trọng nhất ở các địa phương là phát triển nông nghiệp, giáo dục... lại bị bỏ quên, lỡ dở.

Rồi chuyện Đà Nẵng có cảng, Quy Nhơn cũng đòi có cảng...

Có rất nhiều những ví dụ như thế. Người ta cứ đua nhau làm mà quên mất thực chất, vùng đó có tiềm năng gì.

"Rừng vàng biển bạc" - không ru ngủ được dân nữa rồi

Ông có cho rằng, các nước lệ thuộc vào tài nguyên thì không phát triển lên được, còn những nước không có tài nguyên thì họ chú trọng vào nguồn lực con người?

Mỗi quốc gia mỗi khác. Tuy nhiên, không phải vì không có tài nguyên mà một đất nước phát triển. Nhật Bản, Hàn Quốc phát triển được vì nó được quản lý tốt. Nếu có tài nguyên thì nó còn phát triển vượt bậc nữa.

Cũng nên hiểu đó là cách nói không đồng ý với việc quản lý tài nguyên hiện nay: Mình có tài nguyên mà không biết sử dụng.

Bây giờ người dân cũng chán các bài ru ngủ  kiểu "rừng vàng biển bạc" rồi, vì họ không thấy được lợi gì nhiều. Như chuyện dầu khí chẳng hạn, trước mình nhìn nó ghê gớm lắm, thế nhưng, bây giờ ai cũng hiểu, muốn có dầu, chúng ta phải chìa vai ra cùng gánh.

Thời kì dùng tài nguyên để ru ngủ đã qua rồi.

Một số người cho rằng trong bối cảnh hiện nay nên tạm dừng khai thác tài nguyên để đầu tư vào con người...

Có tài nguyên trong tay thì mình cứ khai thác, nhưng phải thay đối phương cách quản lý.

Các cơ quan quản lý cứ việc quản lý, còn thực hiện hoạt động sản xuất thì để các công ty làm. UBND tỉnh thì lo việc giáo dục, nông nghiệp đi. Còn công nghiệp thì để các tổng công ty làm theo hệ thống từ trên xuống dưới, theo luật. Cứ lo làm đúng luật là tốt rồi.

Mà công ty ra công ty, công ty tư nhân - chứ không phải là công ty do các lãnh đạo quản lý đặt ra. Còn việc của các cơ quan nhà nước là kiểm tra, giám sát.

Đó có phải là điểm khó nhất?

Là cái bế tắc nhất, cần phải quyết vấn đề vĩ mô hơn.

Tất cả vấn đề dồn đến mức buộc người ta phải xem đến vấn đề vĩ mô, chứ không phải vi mô nữa. Cấp vi mô đã bàn cãi nhau chán rồi, và bế tắc rồi.

Nhà khoa học muốn có quan điểm thì phải đứng một chỗ,  tránh mọi áp lực. Nó bao gồm việc tránh áp lực trên phương diện quản lý, cũng như áp lực kĩ thuật và cả áp lực của cấp trên.

Khi nghiên cứu phải tránh hết các áp lực, chọn quan điểm khoa học mà làm. Còn nếu một nhà khoa học phát biểu mà luôn dưới ảnh hưởng của các ông này ông kia thì không được.

FPT trả lời về việc truy cập Facebook

Facebook

Facebook có một triệu người sử dụng ở Việt Nam

Nhà cung cấp dịch vụ internet FPT nói với BBC rằng việc khách hàng trong nước không vào được trang Facebook chỉ mang tính kỹ thuật, và công ty đang tìm cách giải quyết.

Trong những ngày qua, khách hàng của FPT cùng một số ISP khác như Viettel và VNPT than phiền rằng họ không thể truy cập trang mạng xã hội Facebook - trừ phi biết cách vượt tường lửa.

Bấm Một người dùng tại Hà Nội cho đến hôm 20/11 vẫn nói với BBC rằng việc vào Facebook là "chập chờn", lúc được lúc không.

Các cộng đồng mạng cũng lưu truyền những đường dẫn riêng để khắc phục tình trạng mà có người cho là bị ngăn.

Có thông tin cho rằng đây là chủ trương kiểm duyệt từ phía chính phủ và các nhà cung cấp dịch vụ internet ở Việt Nam.

Nhưng trong trả lời gửi riêng cho BBC Việt ngữ, FPT nói:

"Do hệ thống DNS trục trặc nên hầu hết ISP của Việt Nam đều cùng tình trạng, đó là lý do Facebook khó hoặc không truy cập được. Hiện tại, bộ phận kỹ thuật của công ty đang phối hợp với ISP nước ngoài xử lý tình trạng này."

Ước tính Facebook có hơn một triệu người dùng ở Việt Nam và là một trong các mạng xã hội phổ biến nhất ở Việt Nam.

Ngày hôm qua, một bản tin của hãng thông tấn Đức DPA viết rằng họ có nguồn tin, không nêu danh tính, từ FPT và VNPT cho hay các công ty này nhận lệnh của chính phủ về việc chặn Facebook.

Thứ trưởng Bộ Thông tin - Truyền thông Đỗ Quý Doãn được DPA dẫn lời rằng bộ của ông không ngăn chặn Facebook.

Trước đó, hãng tin AP tường thuật một nhân viên không nêu tên của công ty Điện toán và Truyền số liệu (VDC) nói công ty nhận lệnh chặn Facebook, trong khi ông Vũ Hoàng Liên, Giám đốc công ty này, trả lời ông không biết gì về một chỉ thị như vậy.

BBC đã liên lạc với hai công ty mà khách hàng của họ cũng nói không vào được Facebook - Viettel và VNPT - nhưng chưa nhận được hồi âm.

Trên nhiều trang mạng lúc này đang liệt kê nhiều cách để người dùng ở Việt Nam truy cập được Facebook.

Bấm Quý vị bấm vào đây để chia sẻ ý kiến về chủ đề này với bạn đọc BBCVietnamese.com

Cảnh sát Úc bố ráp Securency

Securency in tiền polymer cho Việt Nam

Cảnh sát Liên bang Úc đã lục soát nhà của các giám đốc của công ty thuộc Ngân hàng dự trữ Úc (RBA) trong cuộc điều tra hối lộ quốc tế.

Hôm thứ Năm cảnh sát có trát xét nhà của giám đốc điều hành Securency ở Mont Albert North của ông Myles Curtis và nhà của thư ký John Ellery ở Roxburgh Park, theo báo The Age.

Cùng ngày cảnh sát cũng khám xét tổng hành dinh ở Melbourne của công ty in tiền polymer cho RBA.

Một phát ngôn nhân của cảnh sát cho biết chưa đưa ra truy tố nào và họ cũng chưa thẩm vấn những người liên quan.

Tin cho hay ban quản trị Securency đã có cuộc họp khẩn do phụ tá thống đốc RBA Bob Rankin chủ trì, và quyết định đình chỉ công tác hai ông Curtis và Ellery trong khi cảnh sát tiếp tục cuộc điều tra.

Ban quản trị cũng ra lệnh Securency ngay lập tức đình chỉ mọi hoạt động tiếp thị ở nước ngoài có dính đến môi giới người nước ngoài, đồng thời yêu cầu công ty kiểm toán KPMG xem xét lại từng trường hợp các thỏa thuận với môi giới trước đây.

Văn phòng điều tra gian lận nghiêm trọng của Anh (SFO) cũng đã nhảy vào cuộc điều tra, theo báo The Age xuất bản tại Melbourne.

Hai giám đốc tiếp thị cao cấp của Securency thực hiện phần lớn công việc của họ từ Anh quốc.

'Tố giác'

Securency, do RBA làm chủ phân nửa và trông coi, sản xuất loại giấy polymer và in tiền cho Australia cùng 28 quốc gia khác trên thế giới.

Cảnh sát Liên bang Úc mở cuộc điều tra từ hồi tháng Năm trước các cáo giác Securency đã hối lộ các quan chức nhà nước tại những nơi mà công ty có hợp đồng in tiền như Việt Nam, Malaysia và Nigeria.

Quan điểm của tôi là nếu rõ ràng tội phạm thì phải làm và làm theo trình tự của pháp luật tố tụng Việt Nam, mình không thể dựa vào tài liệu của nước ngoài để xử công dân của mình được.

Ông Trần Quốc Vượng, Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao

Năm 2007 một nhân viên của Securency đã tố giác công ty trả nhiều triệu đô-la cho những người trung gian có quan hệ tốt trong chính phủ hoặc các môi giới để giúp thắng các hợp đồng.

Trong một thông cáo đưa ra tối 20/11, Ban quản trị Securency xác nhận công ty đã điều tra tố giác nhưng không đưa ra hành động gì, và việc ban giám đốc không báo cáo chuyện này lên cho RBA là không chấp nhận được.

Luật của Úc cấm hối lộ quan chức chính phủ nước ngoài để có lợi thế trong kinh doanh. Nếu xử có tội hình phạt là tối đa 10 năm tù và tiền phạt hành chính rất nặng.

'Bằng chứng'

Báo The Age nêu đích danh ông Lương Ngọc Anh, Tổng Giám đốc công ty TNHH Phát triển Công nghệ CFTD, mà theo tờ báo, đã nhận hơn 5 triệu đôla Úc từ Securency.

Tổng số tiền lại quả cho ông Ngọc Anh và công ty của ông, theo báo này, là hơn 12 triệu đôla Úc và một phần trong đó gửi vào tài khoản ở Thụy Sĩ.

Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao Việt Nam nói thông tin trên báo Úc về cáo buộc hối lộ quan chức Việt Nam chỉ có thể được coi là "tin tố giác" chứ không thể dùng làm bằng chứng.

Ông Trần Quốc Vượng đã có tiếp xúc với báo giới trong nước bên lề cuộc họp Quốc hội hôm 3/11 ở Hà Nội.

Ông Vượng được trích dẫn cho biết ông cũng chỉ mới đọc được các thông tin về vụ này trên báo chí và "được biết phía Úc chưa có hoạt động về điều tra".

Ông Vượng nói thông tin đó "chỉ để tham khảo, chưa làm gì được".

Ông viện trưởng khẳng định nếu phía Úc yêu cầu thì Việt Nam sẽ tham gia, nhưng "phải làm đúng, xử đúng, phải xem xét đủ căn cứ kết luận tội theo pháp luật Việt Nam".

"Quan điểm của tôi là nếu rõ ràng tội phạm thì phải làm và làm theo trình tự của pháp luật tố tụng Việt Nam, mình không thể dựa vào tài liệu của nước ngoài để xử công dân của mình được."

30 phút, CSGT kiểm tra được... 29 trường hợp!

Cập nhật lúc 22:36, Thứ Sáu, 20/11/2009 (GMT+7)

 - "Nhiều địa phương, Cảnh sát giao thông (CSGT) lập chốt trạm dày đặc nhưng chỉ kiểm tra "giấy tờ" mà ít kiểm tra xe. Có trường hợp phát hiện tiền rơi ở... sát nơi CSGT đứng", Phó Tổng Cục Trưởng Tổng cục Cảnh sát (Bộ Công an) Cao Xuân Hồng cho biết.

 

 

Kiểm tra 29 trường hợp chỉ mất 30 phút!

 

Tại hội nghị về công tác đảm bảo trật tự an toàn giao thông, được Tổng cục Cảnh sát tổ chức ngày 20/11, Trung tướng Cao Xuân Hồng, Phó Tổng Cục Trưởng Tổng cục Cảnh sát cho biết: những thông tin về tiêu cực sai phạm có chiều hướng giảm. Ý thức, tư thế tác phong trong giao tiếp, ứng xử của các cán bộ chiến sỹ được nâng lên.


"Điển hình là đã có hơn 40 nghìn lượt cán bộ, chiến sỹ CSGT đường bộ nêu gương liêm khiết không nhận tiền của lái xe, chủ hàng, thu 928 triệu đồng. Trong đó, riêng Nghệ An có 30 nghìn lượt không nhận hối lộ, thu 513 triệu đồng", ông Hồng dẫn chứng.

 

Tuy nhiên, tướng Hồng cũng thừa nhận, qua thông tin từ đường dây nóng, thanh tra kiểm tra đặc biệt của các đơn vị vẫn phát hiện và xử lý một số vụ sai phạm tiêu cực, biểu hiện vi phạm trong hoạt động tuần tra của lực lượng CSGT.

 

Mô tả ảnh.
Nhiều địa phương, CSGT lập chốt trạm dày nhưng chủ yếu kiểm tra giấy tờ chứ ít kiểm tra xe (Ảnh minh họa: C.Hiếu)

 

Trong đó, tại Thanh Hóa, Hà Tĩnh, kiểm tra cho thấy có những đoạn đường rất ngắn nhưng lại có đến 4 tổ CSGT làm nhiệm vụ: "Có những nơi CSGT dừng xe kiểm tra liên tục, nhưng chỉ kiểm tra giấy tờ chứ không hề kiểm tra xe. Thậm chí có nơi, trong vòng 30 phút mà kiểm tra được đến 29 trường hợp. Như vậy, trung bình một phút kiểm tra được một trường hợp", ông Hồng nói.

 

Dẫn chứng ngoài báo cáo, tướng Hồng cho biết thêm, có nơi khi thấy Tổ tuần tra đặc biệt của đơn vị đến kiểm tra thì CSGT lại... bỏ chạy. Có nơi còn phát hiện cách chỗ đứng của CSGT khoảng 1-1,5 mét có rơi tiền đến hàng chục triệu đồng.

CSGT cũng sẽ bị "phạt nguội"!

 

Trung tướng Cao Xuân Hồng cho biết tất cả những vi phạm trên, lực lượng chức năng đều có hình ảnh, tư liệu đầy đủ. Theo đó, Tổng cục sẽ gửi hình ảnh, tư liệu cho Giám đốc công an các tỉnh và Tổng cục sẽ có chỉ đạo yêu cầu xử lý.

 

Ngoài ra, Tổng cục yêu cầu các đơn vị thực hiện nghiêm túc Chương trình hành động "xây dựng phong cách người Cảnh sát nhân dân vì dân phục vụ". Tổng cục cũng sẽ thường xuyên tổ chức kiểm tra chấn chỉnh việc chấp hành quy trình, chế độ công tác, điều lệnh nội vụ, đẩy mạnh phòng ngừa và kiên quyết xử lý nghiêm các vụ sai phạm, tiêu cực.

 

Thứ trưởng Bộ công an Lê Thế Tiệm cũng yêu cầu các đơn vị, địa phương xử lý nghiêm các trường hợp vi phạm, làm xấu đi hình ảnh người Cảnh sát nhân dân đồng thời yêu cầu chiến sỹ công an thực hiện đúng quy trình, quy phạm, nhiệm vụ được giao.

 

Gia tăng ùn tắc giao thông

 

Cũng theo Tổng cục cảnh sát, trong 11 tháng qua, cả nước đã xảy ra 10.805 vụ tai nạn giao thông đường bộ, làm chết 10.168 người và 6.989 người bị thương. So với cùng kỳ năm 2008, giảm 551 vụ, 301 người chết và giảm 505 người bị thương.

 

Mô tả ảnh.
Năm 2009, cả nước tăng hơn 110 vụ ùn tắc so với năm ngoái (Ảnh:C.Hiếu)

 

Vậy nhưng, tình trạng ùn tắc giao thông trong cả nước lại có chiều hướng gia tăng. Số liệu báo cáo cho thấy, tới thời điểm tháng 11/2009 cả nước đã xảy ra 229 vụ ùn tắc kéo dài từ 1 giờ đồng hồ trở lên, tăng 110 vụ so với năm 2008. Trong đó, các địa phương xảy ra ùn tắc nhiều là Hà Nội (93 vụ), TP.HCM (72 vụ).


Tổng cục Cảnh sát yêu cầu, trong thời gian tới, các đơn vị phải chủ động bố trí lực lượng điều tiết giao thông, không để xảy ra tình trạng ùn tắc. Đồng thời, phối hợp với ngành giao thông vận tải khảo sát, phát hiện những bất cấp để khắc phục.

Chí Hiếu

Lee Nguyễn & HA.GL: Ai chia tay ai?

16:48' 21/11/2009 (GMT+7)

 - Những động thái khá cương quyết của HA.GL và Lee Nguyễn đang cho thấy mối "lương duyên hào nhoáng" giữa đôi bên đang đứng trên bờ vực tan vỡ. Nhưng, nguyên nhân có đơn thuần chỉ là do tiền đạo người Mỹ vô kỷ luật?

Khi Lee chán HA.GL...

Cho đến thời điểm này, sau 5 tuần HA.GL tập trung lại chuẩn bị cho mùa giải mới, tiền đạo người Mỹ gốc Việt vẫn chưa có mặt tại Hàm Rồng bất chấp lãnh đạo đội bóng chủ quản đã yêu cầu phải có mặt trong chuyến du đấu tại Campuchia hồi cuối tháng 10, đầu tháng 11 qua.

Với một cầu thủ từng khoác áo rất nhiều đội bóng chuyên nghiệp hàng đầu trên thế giới, Lee thừa hiểu việc tới tập trung trễ hoặc không thừa hành những quyết định của đội bóng đồng nghĩa với việc có thể bị phạt tiền, thậm chí là kỷ luật nặng.

HA.GL - TP.HCM - Lee Nguyễn. Ảnh: Nguyễn Hoàng
Lee Nguyễn đã không còn tìm được niềm vui chơi bóng ở Việt Nam. Ảnh: Nguyễn Hoàng

Biết thế nhưng tại sao Lee Nguyễn vẫn không sang tập trung cùng HA.GL? Câu trả lời đã có được thông qua một phần những gì mà cha của tiền đạo này đã trả lời với báo chí rằng: "Kết thúc mùa giải, Lee đã có ý định ra đi, vì tại HA.GL nội bộ không ổn định..."

Tuy nhiên, gắn kết rất nhiều sự kiện của Lee trong suốt mùa giải đã qua và thông qua lời kể của nhiều đồng đội tại HA.GL, tiền đạo người Mỹ gốc Việt đã thực sự không còn mặn mà với phố Núi khi ở đây quá buồn tẻ, cũng như việc các cầu thủ người Thái không mấy ưa Lee.

Đây không phải là những lời phỏng đoán vô căn cứ, bởi trong suốt mùa bóng 2009 chơi cho đội bóng phố Núi, những nỗ lực kéo cả đội đi lên sau những bết bát, nghi ngờ ban đầu của Lee đã không được đền đáp xứng đáng khi trong những trận đấu quyết định rất ít đồng đội của tiền đạo này chơi đúng phong độ.

Đó là lý do đầu tiên khiến Lee Nguyễn không muốn trở lại phố Núi, nhưng điều làm tiền đạo này thay đổi suy nghĩ chính là sau chuyến tập huấn tại Arsenal đã có những lời mời từ các đội bóng ở hạng 2 của xứ sở sương mù.

Và nên nhớ, bản thân Lee Nguyễn tới HA.GL ngoài chuyện tiền bạc thì mục đích lớn nhất của tiền đạo này vẫn là tiếp cận với Arsenal đồng thời hy vọng lọt vào mắt xanh các nhà tuyển trạch ở đây, vì thế "cái bắt tay" cùng bầu Đức chỉ mang ý nghĩa đó.

Và khi không thành đương nhiên Lee sẽ tìm đường khác, ít nhất hòng tìm lại được đẳng cấp của mình, điều mà anh rất khó có thể làm được nếu tiếp tục khoác áo HA.GL.

Hay HA.GL không còn cần Lee?

Cũng có thể nói rằng như thế, ít nhất với bản thân bầu Đức. Với cá tính mạnh mẽ, và nhất là ở vị thế ông chủ của mình đương nhiên chủ tịch HA.GL không thể chấp nhận "cấp dưới" trái lời phi lý như thế.

Tuy nhiên, đó chỉ là động thái cuối cùng để bầu Đức quyết định cắt hợp đồng với Lee Nguyễn, bởi những thay đổi đang diễn ra ở đội bóng phố Núi, có lẽ cả Lee lẫn HA.GL thừa hiểu chỗ của tiền đạo người Mỹ gốc Việt là rất mong manh.

HA.GL Dusit. ảnh: Đức Anh
Ê kíp Thái Lan trở lại, sẽ không có chỗ cho Lee tại HA.GL.Ảnh: Đức Anh

Kiatisak về nắm quyền tại phố Núi trong thời gian tới đồng nghĩa với việc Thonglao, hay Sakda sẽ trở lại vị trí trụ cột, không thể thiếu của mình ở phố Núi. Nói đơn giản hơn là "dây" cầu thủ Thái Lan sẽ mạnh trở lại.

Trong quá khứ, với những cầu thủ Thái Lan làm nòng cốt rất ít khi có cơ hội dành cho các ngoại binh đến từ các quốc gia khác. Điều này rất bình thường, bởi ngay cả ở ĐTVN đã có thời được coi là đội tuyển của Thể Công, hoặc SLNA mở rộng thì đội bóng phố Núi cũng không là ngoại lệ.

Điểm lại, ngoại binh nằm ngoài Thái Lan đến HA.GL chơi bóng đều không trụ được quá 1 mùa, Agostinho là điển hình, dù tiền đạo này từng là công thần của đội bóng phố Núi ở nửa cuối mùa giải 2008.

Kesley là một sát thủ đáng sợ trước và sau khi trở lại Bình Dương. Tiền đạo này cũng thừa trải nghiệm với bóng đá Việt Nam nhưng rốt cuộc chuỗi ngày đen tối nhất trong sự nghiệp cũng là ở phố Núi khi không thuộc "dây người Thái".

Chuyên môn là đơn thuần như thế, thêm nữa những gì mà HA.GL có được từ thương vụ Lee Nguyễn cũng đã là đủ ít nhất là trong vấn đề quảng bá thương hiệu của mình.

Và khi đã đủ, cộng với những mục tiêu kinh doanh chủ yếu nằm ở khu vực ĐNÁ, nhất là Thái Lan đang cần cú khuếch trương lớn hơn, thì việc chấm dứt hợp đồng cho Lee cũng là hợp lẽ.

Đến thời điểm này, khi Lee không trông chờ được vào bầu Đức cho chiếc vé đến Arsenal (dù là đội 2) và việc HA.GL đã có đủ hiệu ứng kinh doanh thì việc chia tay rõ ràng là không có gì lạ. Và khi đã không thể chung sống, thì chia tay là tốt cho cả đôi bên.

Và biết đâu, với việc cả đôi bên "chán" nhau như thế này lại có lợi khi Lee Nguyễn tìm được môi trường đỉnh cao hơn để có cơ hội góp mặt trong thành phần ĐTQG Mỹ.

Ngược lại HA.GL với ê kíp mới không phụ thuộc vào 1 ngôi sao lại tìm được vinh quang ở mùa giải tới thế thì đúng là "song hỷ" cho những người yêu mến Lee cũng như đội bóng phố Núi.

  • Mai Anh

Bị mất việc vì có trình độ... đại học

Bị mất việc vì có trình độ... đại học
TT - Đó là câu chuyện của cô Trần Thị Diệu Hương ở Quảng Bình. Tòa sơ thẩm xử cho cô thắng, cả lý, cả tình đều đứng về phía cô. Tuy nhiên, phiên tòa phúc thẩm mới đây lại tuyên hủy án.



Cô Trần Thị Diệu Hương (bìa trái) tại phiên tòa sơ thẩm. Kế bên cô là hai đại diện của Sở Y tế Quảng Bình. Tiếp đó là hai đại diện Sở Nội vụ - Ảnh: Lam Giang
Cô Hương - trú tại thôn Thanh Khê, xã Thanh Trạch, huyện Bố Trạch - cho biết: “Tháng 10-2006, thấy mình là kỹ sư công nghệ thực phẩm, học đại học chính quy có đủ tiêu chuẩn và phù hợp với các chỉ tiêu tuyển chọn của ngành y tế nên tôi đã nộp hồ sơ dự tuyển. Tháng 1-2007 tôi được Sở Y tế cũng như Sở Nội vụ tuyển dụng”.
Làm việc được hơn ba tháng tại Trung tâm Y tế dự phòng huyện Bố Trạch với nhiều lời nhận xét tốt từ lãnh đạo và đồng nghiệp, nhưng tháng 4-2007 cô Hương đột ngột nhận quyết định của Sở Nội vụ tỉnh Quảng Bình không công nhận kết quả trúng tuyển viên chức sự nghiệp ngành y tế. 
Lý do Sở Nội vụ đưa ra là cô không thuộc đối tượng quy định trong đề án xét tuyển viên chức sự nghiệp của Sở Y tế Quảng Bình năm 2006. Vì đề án tuyển dụng của Trung tâm Y tế dự phòng chỉ tuyển chọn người có bằng “cử nhân cao đẳng công nghệ chế biến lương thực, thực phẩm” chứ không phải là người có bằng đại học công nghệ thực phẩm như cô Hương!
Quyết tâm tuyển người có trình độ... thấp

Luật sư Lê Minh Tâm, văn phòng luật sư Hướng Dương (Đồng Hới, Quảng Bình): Vụ việc của cô Hương sẽ không có gì to tát nếu như sau khi sự việc xảy ra, các cơ quan nhà nước ở tỉnh có cách giải quyết thấu tình đạt lý hơn, chẳng hạn hoàn toàn có thể bố trí cho cô Hương một việc làm, không phải chỗ này thì chỗ khác. Bởi cô ấy trẻ, có trình độ, có năng lực cống hiến cho quê hương.
Quá oái oăm, cô Hương bất đắc dĩ phải đâm đơn kiện Sở Nội vụ. Ngày 24-11-2008, Tòa án nhân dân tỉnh Quảng Bình đã đưa vụ kiện ra xét xử sơ thẩm và tuyên hủy quyết định của Sở Nội vụ, hủy quyết định chấm dứt hợp đồng lao động của Trung tâm Y tế dự phòng đối với cô Hương.
Sau phiên tòa, cả hai bên đều kháng cáo. Sở Nội vụ Quảng Bình đề nghị hủy bản án sơ thẩm vì cho rằng tòa án nhân dân tỉnh xét xử vụ án trên là chưa đúng thẩm quyền; cô Hương kháng cáo, đề nghị tòa buộc Sở Nội vụ bồi thường thiệt hại do quyết định trái pháp luật mà sở này đã gây ra cho mình.
Ngày 8-9-2009, tòa phúc thẩm Tòa án nhân dân tối cao tại Đà Nẵng mở phiên tòa xét xử. Tại đây, đại diện Sở Nội vụ là ông Trương Văn Ngoan (phó chánh thanh tra) và ông Trần Đình Doan (trưởng phòng công chức viên chức) thừa nhận việc Sở Nội vụ ra các quyết định công nhận trúng tuyển viên chức trong đó có cô Hương, là theo đúng quy định.
Tuy vậy phía sở vẫn cho rằng việc mấy tháng sau sở hủy quyết định trúng tuyển của cô Hương là đúng, vì cô Hương không phải là người có trình độ “cử nhân cao đẳng công nghệ chế biến lương thực, thực phẩm” như đề án tuyển dụng đã duyệt.
Hội đồng xét xử đưa ra công văn của Bộ Giáo dục - đào tạo cho biết cụm từ  “cử nhân cao đẳng công nghệ chế biến lương thực, thực phẩm” không hề có trong danh mục ngành đào tạo của nước CHXHCN VN, nhưng đại diện Sở Nội vụ Quảng Bình vẫn nhất quyết nếu không có chức danh thì không tuyển, nếu tuyển vẫn phải tuyển đúng người có văn bằng với đầy đủ cụm từ trên!
Hội đồng xét xử tuyên bố hoãn phiên tòa để tìm hiểu thêm sự việc.
Người làm việc được lại không được làm việc

Bà Nguyễn Thị Thanh Hương, giám đốc Sở Y tế Quảng Bình: “Việc nhận được người có trình độ cao ở các ngành chuyên môn kỹ thuật là điều hết sức quý và cần thiết. Đó là việc làm đúng vì sau này ngành đỡ tốn tiền bạc và thời gian để đào tạo nâng cao cho họ”.
Tại các phiên tòa, đại diện Sở Y tế Quảng Bình đều cho rằng việc tuyển dụng cô Hương là phù hợp với công việc và chức danh cần tuyển.
Ngày 28-10-2009, tòa phúc thẩm mở lại phiên tòa, tuyên hủy án sơ thẩm, giao cho tòa sơ thẩm xét xử lại. Lý do: đây là vụ kiện liên quan đến thi tuyển công chức và chấm dứt hợp đồng lao động, việc tòa án Quảng Bình giải quyết theo hướng hành chính là vi phạm thủ tục tố tụng.
Vậy là sau gần ba năm theo đuổi khiếu kiện, cô Hương trở về với con số không: không việc làm, không giải quyết được gì, trong khi xét về lý và tình cô đều có đủ.
Về lý, cô đã thi tuyển, được công nhận trúng tuyển, bổ nhiệm việc làm đúng trình tự thủ tục. Về tình, tại sao quyền mưu sinh của một người trẻ đang hừng hực nhiệt tình cống hiến như cô lại bị dập vùi oan uổng đến vậy trong một xã hội mà người tài, người học cao vốn vẫn đang được (tỉnh Quảng Bình) “mời gọi” và “thu hút” cho công cuộc xây dựng tỉnh nhà?
Không chấp nhận cử nhân đại học mà chỉ khăng khăng muốn tuyển dụng người có trình độ cao đẳng (lại là loại văn bằng cao đẳng không có thật), chẳng phải là việc làm quá ngược đời của Sở Nội vụ Quảng Bình hay sao? Cứ vậy thì làm sao tỉnh Quảng Bình thực hiện được chính sách thu hút nhân tài như chủ trương của tỉnh ủy, UBND tỉnh.
Gần ba năm bị mất việc làm, cô Hương phải sống nhờ vào trợ cấp thương binh của cha và mòn mỏi hi vọng lại được đi làm. Cô bộc bạch: “Chẳng lẽ một việc đúng và đơn giản như vậy mà lại không có ai đứng ra để giải quyết cho tôi?”.
L.GIANG - Đ.THÀNH

Nguyên Phó Chủ tịch nước: Quá bất công với Ba Sương!

Cập nhật lúc 06:05, Thứ Bảy, 21/11/2009 (GMT+7)

 - Nguyên Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Bình cho biết, bà hết sức bất bình và phản đối bản án phúc thẩm vừa được tuyên đối với nguyên Giám đốc Nông trường Sông Hậu Trần Ngọc Sương.

Trao đổi riêng với VietNamNet, bà Bình cho rằng việc xét xử này không đúng, chứng cứ cũng chưa phải là có cơ sở.

Mô tả ảnh.

Nguyên Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Bình: "Cô ấy duy trì quỹ đó không phải để cho riêng mình tiêu xài, cũng không hề có gì giấu giếm để phục vụ cho những mục đích cá nhân". Ảnh: NN

Nguyên Phó Chủ tịch nước nhấn mạnh: "Chính tôi là người đã từng đi đến Nông trường Sông Hậu để xác minh có xứng đáng tuyên dương danh hiệu Anh hùng hay không thì đã thấy rõ là hoàn toàn xứng đáng".

"Nông trường Sông Hậu đã cải thiện được cuộc sống cho hàng ngàn người nông dân khi làm ăn càng ngày càng hiệu quả, phát triển. Đó là Nông trường Anh hùng, cá nhân cô ấy (Trần Ngọc Sương) cũng là Anh hùng, không phải ngẫu nhiên được như thế".

Về cáo buộc lập "Quỹ trái phép" hay "Quỹ đen" đối với bà Trần Ngọc Sương, nguyên Phó Chủ tịch nước khẳng định: "Đây không phải là "Quỹ đen" mà phải gọi đúng tên là "Quỹ đời sống", trong thời gian đó người ta cũng gọi đây là "Quỹ đời sống".

"Cô ấy duy trì quỹ đó không phải để cho riêng mình tiêu xài, cũng không hề có gì giấu giếm để phục vụ cho những lợi ích cá nhân", nguyên Phó Chủ tịch nước nhấn mạnh.

Là người đã nhiều lần tiếp xúc với nguyên Giám đốc NTSH Trần Ngọc Sương, bà Nguyễn Thị Bình chia sẻ: "Tôi biết cô ấy không lập gia đình, cả cuộc đời dành mọi tâm huyết lo lắng cho Nông trường, cho cuộc sống biết bao người nông dân, nguyên cái đó thôi cũng khiến chúng ta phải suy nghĩ về động cơ việc làm của cô ấy".

"Bây giờ nếu so sánh với một số vụ án tham nhũng đã được xét xử gần đây thì bản án này quả là không công bằng, quá bất công cho cô ấy", nguyên Phó Chủ tịch nước nói thêm.

Mô tả ảnh.

Nhiều người dân tham dự phiên tòa đã không cầm được nước mắt sau khi nghe tòa phúc thẩm tuyên án. Ảnh: GVT.

Trước đó, trong ngày 19/11, sau 2 lần tạm hoãn (ngày 28/10 và 12/11), Tòa án nhân dân TP Cần Thơ đã đem vụ án "Lập quỹ trái phép" tại Nông trường Sông Hậu ra xét xử phúc thẩm.

HĐXX phiên tòa phúc thẩm đã tuyên y án sơ thẩm 8 năm tù giam, buộc bồi hoàn hơn 4,3 tỷ đồng đối với bà Trần Ngọc Sương với nhận định "NTSH đến nay vẫn là 100% vốn nhà nước, việc lập quỹ để ngoài sổ sách trái quy định được phép là vi phạm pháp luật".

Cũng ít ngày trước khi phiên tòa phúc thẩm diễn ra, 110 người dân ở Nông trường Sông Hậu đã cùng nhau ký tên vào lá đơn gửi các cơ quan chức năng đề nghị "xin ở tù thay" cho nguyên Giám đốc Trần Ngọc Sương.

Tại phần tuyên án vào chiều ngày 19/11, bà Trần Ngọc Sương không có mặt tại tòa vì đã phải nhập viện cấp cứu, sau trọn buổi sáng tới đầu giờ chiều ngồi tham gia phiên xét xử phúc thẩm do sức khỏe quá yếu.

Khi được tòa phúc thẩm cho nói lời cuối cùng trước khi Hội đồng xét xử vào phòng nghị án, bà Trần Ngọc Sương nói rằng sẽ tiếp tục kháng cáo, kêu oan đến cùng.

Trong phần tranh luận tại phiên phúc thẩm, luật sư Nguyễn Đăng Trừng nói rằng thực chất "Quỹ trái phép" hay "Quỹ đen" này đã được lập từ 30 năm trước, có tác dụng cho bà con Nông trường trong việc ma chay, lễ tết, thăm viếng, thi đua khen thưởng, hỗ trợ gia đình chính sách... khi buổi đầu khai phá Nông trường, Nhà nước không cấp một đồng ngân sách nào mà hoàn toàn là phải đi vay.

Về nguồn quỹ, ông Trừng cho rằng "các khoản tiền thu từ tận dụng đất đai, mặt nước tự nhiên không thể giao khoán để trồng chuối, bạch đàn... để chăm lo trợ cấp ốm đau, thai sản, ma chay, cưới hỏi, thi đua khen thưởng, hỗ trợ cất nhà ở cho nông trường viên… có phải là "quỹ đen"?

Cũng theo Luật sư Nguyễn Đăng Trừng, việc tận dụng các nguồn thu đó là tiết kiệm, cần phải khuyến khích và cũng là chủ trương của Nhà nước từ trước đến nay.

  •  Cao Nhật

Friday, November 20, 2009

Tự Chứng Minh là Man Rợ


'Nã đại bác vào quá khứ Anh hùng đã được tôn vinh'?

Cập nhật lúc 09:24, Thứ Sáu, 20/11/2009 (GMT+7)
,
(VietNamNet) - Đó là cảnh báo của luật sư Nguyễn Đăng Trừng khi kết thúc phần tranh luận tại phiên phúc thẩm vụ án "Lập quỹ trái phép" ở Nông trường Sông Hậu được TAND TP. Cần Thơ đưa ra xét xử phúc thẩm ngày 19/11/2009.
"Nông trường Sông Hậu (NTSH) đến nay vẫn là 100% vốn Nhà nước"(...) "những gì có được là tài sản Nhà nước" (...) "không chấp nhận những lời biện bạch của các bị cáo không chấp hành các quy định quản lý kinh tế do Nhà nước quy định" (...) "không chấp nhận việc các bị cáo khai sử dụng nguồn quỹ này qua ý kiến của ban chấp hành công đoàn" (...) "những người có công tạo ra của cải vật chất cho nông trường đã được hưởng lương và được khen thưởng" (...) "hành vi của các bị cáo đã gây thiệt hại cho Nhà nước" (...) "trong các báo cáo tài chính hằng năm của nông trường không có bất kỳ kiến nghị gì với các cơ quan cấp trên trong việc giúp đỡ những khó khăn của nông trường"...
Phiên tòa xét xử vụ án NTSH tuyên án lúc 3h chiều ngày 19/11/2009. Bà Trần Ngọc Sương vắng mặt khi tuyên án vì sức khỏe quá yếu. Năm nay bà Trần Ngọc Sương đã 61 tuổi, có 28 năm phục vụ cho NTSH. Ảnh: GVT.

Những lời tuyên án đanh thép của chủ tọa phiên tòa phúc thẩm vụ án "Lập quỹ trái phép" ở nông trường Sông Hậu, thẩm phán Nguyễn Văn Trinh, vang lên lúc 3h chiều ngày 19/11/2009 tại Tòa án nhân dân TP. Cần Thơ đã kết thúc những tranh tụng của các luật sư. Nhiều mái tóc bạc đã bật khóc sau khi nghe chủ tọa phiên tòa tuyên án.
"Vi phạm nghiêm trọng luật tố tụng hình sự"?
"Không rõ quý tòa quan niệm như thế nào? Không rõ Viện kiểm sát (VKS) quan niệm như thế nào? Nhưng phía luật sư chúng tôi thấy rằng việc không có quyết định phân công phó thủ trưởng cơ quan điều tra (CQĐT) phụ trách điều tra vụ án, phân công điều tra viên, phân công kiểm sát viên trong vụ án này là vi phạm nghiêm trọng bộ luật Tố tụng hình sự (THS)", luật sư Nguyễn Trường Thành nói tại tòa phúc thẩm.
Ngay lời mở đầu phần tranh tụng, luật sư Nguyễn Trường Thành, bào chữa cho bà Trần Ngọc Sương, đã "đòi" đại diện VKS, đề nghị Hội đồng xét xử (HĐXX) cho công bố các quyết định phân công phó thủ trưởng CQĐT, các điều tra viên và kiểm sát viên điều tra vụ án "Lập quỹ trái phép" tại NTSH. Luật sư Thành cho rằng tất cả các quyết định phân công người phụ trách điều tra, các điều tra viên, kiểm sát viên trong vụ án "Lập quỹ trái phép" tại NTSH chỉ phục vụ cho việc điều tra vụ án "Cố ý làm trái các quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng".
Đại diện VKS, bà Nguyễn Thị Hoàng Mai, trong phần tranh tụng với các luật sư chỉ khẳng định rằng tất cả người phụ trách điều tra, các điều tra viên, kiểm sát viên đều là những người đang điều tra vụ "Cố ý làm trái..." tại Nông trường Sông Hậu. Vụ án "Lập quỹ trái phép" mà VKS đưa ra truy tố là do trong quá trình điều tra CQĐT phát hiện ra, nên các thành viên điều tra vụ "Cố ý làm trái..." đương nhiên tham gia điều tra luôn.
Các quyết định phân công điều tra theo quy định của luật pháp, dù luật sư "đòi" công bố tại tòa, nhưng phía đại diện VKS chỉ giải thích như trên.
Bà Trần Ngọc Sương tại phiên tòa phúc thẩm xét xử vụ án "Lập quỹ trái phép" ở NTSH, do Tòa án Nhân dân TP. Cần Thơ xét xử ngày 19/11/2009. Ảnh: GVT.

Sau khi nghe tranh luận của đại diện VKS, luật sư Nguyễn Trường Thành cho rằng vụ án “Lập quỹ trái phép” mà tòa án đang xét xử thì hồ sơ vụ án hoàn toàn không có các quyết định phân công Phó thủ trưởng cơ quan điều tra chỉ đạo điều tra vụ án; không có quyết định phân công cho các điều tra viên nhiệm vụ điều tra vụ án. Mặt khác hồ sơ vụ án cũng không có quyết định phân công Kiểm sát viên thực hành quyền công tố và kiểm sát điều tra vụ án “Lập quỹ trái phép”".
Vì vậy, theo luật sư Thành, theo quy định của điều 34, 35, 36 và 37 của Bộ Luật Tố tụng hình sự thì hoạt động điều tra, truy tố là bất hợp pháp.
Không chỉ vậy, luật sư Nguyễn Trường Thành còn dẫn ra hàng loạt dấu hiệu khác mà ông Thành cho rằng đã vi phạm luật tố tụng hình sự trong quá trình điều tra vụ án "Lập quỹ trái phép" tại NTSH. Trong đơn kháng cáo và kháng cáo bổ sung, bà Trần Ngọc Sương cũng liệt kê những nghi ngờ này.
Cụ thể, ông Thành cho rằng việc đưa NTSH là nguyên đơn dân sự của vụ án vào quy trình tố tụng, đặc biệt chỉ trước 4 ngày khi đưa vụ án ra xét xử sơ thẩm, chứ không phải từ trong giai đoạn điều tra, là vi phạm điều 52 luật TTHS.
Hơn nữa, việc đưa bà Nguyễn Kim Oanh (Chánh thanh tra Sở Tài chính TP. Cần Thơ), vốn là tổ trưởng tổ tài chính trong đoàn thanh tra NTSH, về sau là thành viên giám định kết luận tài chính NTSH, "có thể sẽ không khách quan", là vi phạm điều 60 luật TTHS.
Luật sư Thành nói rằng cần triệu tập giám định viên tài chính ra tòa, nhưng HĐXX khẳng định không cần thiết, và đó là quyền của tòa án. Trước đó, yêu cầu này của luật sư cũng đã bị tòa sơ thẩm vụ án này từ chối.
Thẩm phán, chủ tọa phiên tòa phúc thẩm xét xử vụ án "Lập quỹ trái phép" tại NTSH, ông Nguyễn Văn Trinh. Ảnh: GVT.

Cũng liên quan đến việc giám định tài chính, luật sư Thành cho rằng việc không ghi rõ những tài liệu nào được sử dụng trong quá trình giám định; những thành viên tham gia giám định và việc giám định kết luận "là hành vi lập quỹ trái phép" là vượt quá quyền hạn..., là vi phạm điều 175 bộ luật TTHS.
Đồng thời, việc không công bố cho bị can, bị cáo kết quả giám định tài chính là vi phạm điều 158 luật TTHS.
Tranh luận về vấn đề này, đại diện VKS nói rằng theo quy định của Nhà nước, giám định viên trước khi được bổ nhiệm đã theo những tiêu chuẩn xét duyệt. Còn việc kết luận tài chính ghi "lập quỹ trái phép" là khẳng định hành vi, chứ không phải tội danh. Còn bà Trần Ngọc Sương khi bị khởi tố đã ghi rõ "đề nghị được nhận kết quả giám định", còn luật thì quy định rằng chỉ phải "thông báo" nội dung giám định, và việc này đã được "thông báo" cho bị cáo hay.
Tại tòa phúc thẩm, cả bị cáo Trần Ngọc Sương và luật sư bào chữa đều khiếu nại việc tòa sơ thẩm "có 2 biên bản nghị án", lẫn việc tòa sơ thẩm yêu cầu VKS khởi tố vụ án "Tham ô tài sản" đối với bị cáo Sương trước khi bản án có hiệu lực.Tuy nhiên, đại diện VKS không chấp nhận những khiếu nại này, và chỉ giải thích ngắn gọn "nếu bị cáo có tư túi riêng thì đã khởi tố tội Tham ô rồi".
"Cha làm sao bắt con gánh?"
Bào chữa cho bà Trần Ngọc Sương, luật sư Nguyễn Đăng Trừng đặt câu hỏi như vậy. Căn cứ quy định pháp luật hình sự mà ông Trừng viện dẫn là "ai làm người đó chịu". Các bị cáo Nhung, Sơn, Hưng, thậm chí cả bị cáo không kháng cáo trong vụ án này là bà Hoàng Thị Bình (tòa sơ thẩm tuyên phạt án treo) đều khai ngay tại tòa là quỹ này có từ lâu, được cố Giám đốc Trần Ngọc Hoằng thành lập, bà Sương khi lên làm giám đốc đã có. Mọi người cứ thế duy trì.
Hai trong số 3 luật sư bào chữa cho bà Trần Ngọc Sương tại tòa, luật sư Nguyễn Đăng Trừng (áo vàng) và luật sư Nguyễn Trường Thành (cầm sách). Ảnh: GVT.

Cho rằng, cái quỹ đang bị cáo buộc "trái phép" mà VKS đang đưa ra truy tố không phải do bà Trần Ngọc Sương lập, ông Trừng đặt câu hỏi "nếu sai và phải truy tố thì phải truy tố ông Hoằng, là cha của bà Sương. Nhưng giờ ông chết rồi, làm sao mà truy tố?".
Câu hỏi của ông Trừng đã được ông chủ tọa phiên tòa kết luận khi tuyên án: Không chấp nhận các biện bạch của các bị cáo. Bị cáo Sương khi tiếp nhận vị trí giám đốc là tiếp nhận cả trách nhiệm trước pháp luật (Anh hùng lao động thời kỳ Đổi mới Trần Ngọc Hoằng cùng 16 người khác khai phá NTSH từ năm 1979. Năm 2000, ông Hoằng mất, bà Trần Ngọc Sương tiếp nhận nhiệm vụ Giám đốc nông trường từ năm 2000, sau khi ông Hoằng, cha của bà Sương, mất - NV). Việc chủ trương lập quỹ trái phép là trách nhiệm của bị cáo Sương. Vai trò chủ mưu và quyết định tối cao của bị cáo Sương thể hiện trong điều lệ nông trường do chính bị cáo ký.
Trong phần tranh luận, luật sư Trừng không tập trung nhiều vào các tình tiết tố tụng, chỉ đặt các vấn đề để "mong HĐXX suy nghĩ".
Thứ nhất, ông Trừng đề nghị "phải có quan điểm lịch sử của quá trình hình thành, phát triển gần 30 năm của NTSH". Ông Trừng nói rằng "quỹ đen", quỹ trái phép thì phải giấu diếm. Nhưng cái quỹ trái phép này ở NTSH thì ai cũng biết, và có lập bảng kê thu chi. Thực chất cái quỹ này đã được lập từ 30 năm trước, có tác dụng cho bà con nông trường trong việc ma chay, lễ tết, thăm viếng, thi đua khen thưởng, hỗ trợ gia đình chính sách... khi buổi đầu khai phá nông trường, Nhà nước không cấp một đồng ngân sách nào mà hoàn toàn là phải đi vay.
Bà Trần Ngọc Sương sau 28 năm (1981 - 2009) kể từ ngày bước chân vào nông trường Sông Hậu theo lý tưởng của cha, Anh hùng lao động thời kỳ Đổi mới Trần Ngọc Hoằng. Ảnh: GVT.

Về nguồn quỹ, ông Trừng cho rằng "các khoản tiền thu từ tận dụng đất đai, mặt nước tự nhiên không thể giao khoán để trồng chuối, bạch đàn, ấu thu hoạch cá ở lung bàu, chất chà hoặc tận thu các phụ phế phẩm trong sản xuất để chăm lo trợ cấp ốm đau, thai sản, ma chay, cưới hỏi, thi đua khen thưởng, hỗ trợ cất nhà ở cho nông trường viên… có phải là “quỹ đen”? Luật sư Trừng nói rằng việc tận dụng các nguồn thu đó là tiết kiệm, cần phải khuyến khích. Đó là chủ trương của Nhà nước từ trước đến nay.
Cuối cùng, luật sư Nguyễn Đăng Trừng khẳng định, năm 1981, Hội đồng Chính phủ ra quyết định 25 - CP (quyết định này do Phó Thủ tướng Đỗ Mười lúc bấy giờ ký, khi nền kinh tế lạm phát 3 con số - NV), theo nghị quyết của Bộ Chính trị, gọi là quyết định cho phép kinh tế 3 thành phần. Chính vì vậy, cái quỹ do Công đoàn quản, chi tiêu công khai, được lập từ 30 năm trước, thì không thể kết tội cho bị cáo Sương tội "chủ mưu" và không thể gọi đó là quỹ trái phép được.
Còn nếu phải kết tội, luật sư Trừng cho rằng đó phải là trách nhiệm của Chủ tịch Công đoàn nông trường. Lý do, theo ông Trừng, bà Trần Ngọc Sương không có chữ ký nào duyệt chi từ quỹ này, mà chỉ ký "xác nhận công tác".
Về việc "thụ hưởng" các khoản tiền gồm tiền mua quà sinh nhật, tiền 3 sổ tiết kiệm trị giá 15 triệu đồng, tiền mua nhà do công đoàn duyệt, tiền chi phí đi công tác hơn 2 tỷ đồng... mà cáo trạng cáo buộc, ông Trừng lắc đầu "tôi bỏ các khoản nhỏ đi, chỉ tính khoản lớn để tranh luận với VKS. Số tiền hơn 2 tỷ đi công tác tìm kiếm đối tác, ký kết hợp đồng, đâu có chi cho riêng bà Sương, mà là chi cho nhiều người trong đoàn. Mà chi 2 tỷ trong mấy năm thì quá rẻ, quá tiết kiệm".
Luật sư Trừng chứng minh "chỉ riêng tổng tiền xuất nhập khẩu lúa gạo, phân bón ở NTSH từ 1998-2003 đã là hơn 192 triệu USD. Theo quy định của Bộ Tài chính, 3% số tiền trên được phép chi cho hoa hồng, môi giới... tính ra là hơn 5,7 triệu USD. Được xài số tiền cỡ đó, mà bà Sương chỉ dùng hết hơn 2 tỷ để đi công tác, tôi nghĩ phải khen bà là quá tiết kiệm".
Những mái đầu bạc đã không cầm được nước mắt sau khi nghe tòa phúc thẩm tuyên án. Ảnh: GVT.

Cuối cùng, luật sư Nguyễn Đăng Trừng cảnh báo "Mong HĐXX xem xét đến tính lịch sử, quá trình lịch sử khi xem xét phán quyết vụ án này. Một đơn vị như NTSH 2 lần Anh hùng, ông Trần Ngọc Hoằng là Anh hùng. Con gái ông Hoằng là bà Sương cũng là Anh hùng. Cha con đều là Anh hùng, đơn vị được nhiều lần tôn vinh. Nếu không xem xét, thì chính chúng ta hôm nay sẽ nã đại bác vào quá khứ. Mà đây không phải là một quá khứ bình thường. Đây là một quá khứ đã được Tôn vinh".
Sau gần hơn 2 giờ nghị án, lúc 15h chiều ngày 19/11, HĐXX phiên tòa phúc thẩm vụ án "Lập quỹ trái phép" tại NTSH đã tuyên y án sơ thẩm 8 năm tù giam, buộc bồi hoàn hơn 4,3 tỷ đồng đối với bà Trần Ngọc Sương với nhận định "NTSH đến nay vẫn là 100% vốn nhà nước. Việc lập quỹ để ngoài sổ sách trái quy định được phép là vi phạm pháp luật".
Tòa cũng tuyên y án đối với ông Đặng Thế Quốc Hưng (nguyên quyền kế toán trưởng NTSH). Riêng bà Nguyễn Hồng Nhung (nguyên Phó Giám đốc NTSH) và ông Nguyễn Văn Sơn (nguyên thủ quỹ NTSH) được tòa giảm cho 1 năm tù giam so với án sơ thẩm.
  • Trường Minh - Huy Bình

Công luận Việt Nam bất bình trước việc chính quyền đổ lỗi cho dân trong vụ xả lũ

 Tú Anh
Bài đăng ngày 13/11/2009 Cập nhật lần cuối ngày  13/11/2009 17:16 TU
Phó thủ tưóng Hoàng Trung HảiDR
Phó thủ tưóng Hoàng Trung Hải
DR
Công luận Việt Nam và nhất là nạn nhân vụ xả lũ ở tỉnh Phú Yên rất bất bình trước tuyên bố của Phó thủ tướng Hoàng Trung Hải trên báo chí. Ông cho rằng các đập thủy điện sông Ba xả lũ "không gây chết người, riêng 122 người thiệt mạng trong vụ thì đó là do lỗi của họ sống trong vùng lũ".
Sau đợt xả lũ vừa rồi tại Phú Yên, vùng đất này được các tổ chức thiện nguyện cứu trợ mô tả là một vùng đất chết. Nhà báo Thanh Thảo cho biết thêm chi tiết từ cái nhìn của người quan sát tại chỗ

Nhà báo Thanh Thảo - Việt Nam


13/11/2009

Hết PCI đến Securency

 (có Audio RFA phỏng vấn Luật Sư Lưu Tường Quang)

Old Ngày 20-11-2009, giờ 09:35
Tháng 6 năm ngoái, trong khi báo chí Nhật Bản rầm rộ đưa tin về việc một công ty tư vấn Nhật, có tên viết tắt là PCI, đưa tiền hối lộ cho cán bộ, quan chức đảng và nhà nước CSVN để được trúng các gói thầu xây cất đường sá, xa lộ xung quanh Sài Gòn, thì tại Việt Nam chẳng mấy ai biết đến tin tức này, vì báo chí “lề phải” không đăng tải những loại tin “nhạy cảm” đó.

Đến khi chuyện không còn dấu diếm được nữa, thì phản ứng đầu tiên của nhà nước CSVN là việc thứ trưởng Ngoại giao Hồ Xuân Sơn lên tiếng chỉ trích chính phủ Nhật không chịu bịt miệng báo, mà để họ phanh phui ra chuyện các quan chức Việt Nam nhận hối lộ của PCI.

Thời gian đó, Tokyo đã đưa cho Hà Nội một hồ sơ dày cộm, trong đó ghi rõ tên tuổi, chức vụ quan chức nhận tiền hối lộ từ công ty PCI, để yêu cầu phía Việt Nam điều tra làm sáng tỏ sự việc. Nhưng Hà Nội phớt lờ với suy nghĩ là rồi đây chuyện đâu cũng vào đó. Đến ngày 11 tháng 11 năm 2008, tòa án Tokyo đã đưa 4 cán bộ của công ty PCI ra xử về những hành vi vi phạm luật Cạnh tranh lành mạnh của quốc tế cũng như luật lệ hiện hành của Nhật Bản. Nhưng phía Hà Nội cũng chẳng có động thái nào về vấn đề này.

Phải đến khi Đại sứ Nhật tại Hà Nội công bố việc Nhật Bản ngưng viện trợ ODA cho Việt Nam - vì Hà Nội không nghiêm chỉnh xử lý những vụ tham nhũng, hối lộ các dự án liên quan đến tiền viện trợ ODA, mà vụ PCI là một trường hợp điển hình - thì nhà nước CSVN mới nhận ra rằng không thể nào che dấu sự việc được nữa. Nhưng thay vì điều tra sự việc thì Hà Nội lại lái sang một hướng khác, là đổ lỗi cho Nhật đã không làm đúng thủ tục khi yêu cầu Việt Nam hợp tác điều tra, và âm thầm gởi một quan chức cao cấp sang Tokyo đề nghị Nhật làm lại hồ sơ. Tokyo biết họ không làm sai thủ tục, nhưng vì muốn được việc nên cũng đã làm lại hồ sơ. Gọi là làm lại, nhưng thực chất chỉ sửa lại ngày tháng, chứ nội dung cũng như thủ tục chuyển hồ sơ yêu cầu vẫn như cũ.


Lương Ngọc Anh và Lê Đức Thúy

Nói với các nhà báo ngoài lề cuộc họp Quốc hội vừa rồi, Bộ trưởng Công An CSVN Lê Hồng Anh cho biết, đã dịch xong hồ sơ của Nhật, và Hà Nội dựa trên đó để xem xét chứng cứ xem ông Huỳnh Ngọc Sĩ đã nhận tiền như thế nào trong vụ bê bối PCI. Tuy nhiên, tháng Chín vừa qua, hai can phạm Huỳnh Ngọc Sỹ và Lê Quả trong vụ PCI lại bị phạt tù với tội "Lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi thi hành công vụ" vì gian lận tiền cho thuê nhà. Chứ chẳng dính dáng gì đến PCI cả. Trong cuộc nói chuyện với báo chí vừa kể, ông Lê Hồng Anh mới cho rằng “cáo buộc của phía Nhật Bản về việc quan chức Việt Nam nhận hối lộ trong vụ PCI "có thể có cơ sở". (*)

Cuối năm ngoái, dư luận đã coi vụ PCI là một quốc nhục. Nay vụ này chưa kịp nguội xuống thì từ mấy tuần qua báo chí Úc lại phanh phui trở lại chuyện bê bối khác liên quan đến các quan chức CSVN đã được giới truyền thông nước này đề cập đến từ nhiều tháng qua. Đó là vụ “Securency”.

Securency là công ty sản xuất nguyên liệu Polymer, được dùng trong những tờ bạc Úc. Vụ Securency khởi đầu cũng như hệt vụ PCI. Năm ngoái, báo chí Úc loan tin công ty Securency đã phải đưa tiền hối lộ cho quan chức CSVN để trúng thầu cung cấp vật liệu in tiền polymer. Theo điều tra của cảnh sát Úc thì hãng Securency phải đưa một số tiền lên đến 12 triệu đô la cho nhiều quan chức CSVN để được trúng thầu. Trong danh sách những người nhận tiền hối lộ, mà hãng Securency gọi là tiền "huê hồng", có ông Lê Đức Thúy và người con trai của ông là Lê Đức Minh. Ông Lê Đức Thúy nguyên là Thống đốc ngân hàng nhà nước CSVN, và là người quyết định việc thay tiền giấy bằng tiền polymer; ông Lê Đức Minh là người lo chuyện in tiền. Bố làm thống đốc ngân hàng, con làm việc in tiền, có lẽ ngoài Việt Nam thì chẳng nước nào trên thế giới lại có chuyện như vậy. Mối liên hệ gia đình vừa kể tự nó dẫn đến âu lo tham nhũng hối lộ ở Việt Nam. Báo chí ở Việt Nam từng đặt dấu hỏi về vai trò của Lê Ðức Minh trong vụ in tiền Polymer. Ông Thúy từng lên mặt báo phủ nhận các nghi vấn mờ ám; rồi sau đó, mọi chuyện “chìm xuồng.” Tuy nhiên, trong vụ Securency lại có thêm một nhân vật quan trong đặc biệt khác.

Đó là ông Lương Ngọc Anh, người đóng vai trò chính trong thương vụ này. Ông Lương Ngọc Anh là tổng giám đốc Công ty Phát Triển Công Nghệ (CFTD), làm việc cho Cục Tình Báo Kinh Tế của bộ công an, và có những liên hệ với các nhân vật cao cấp trong đảng và nước CSVN. Đã có một thời gian ông Lê Đức Minh là một trong những giám đốc (một công ty con) của CFTD. Tháng trước, trang điện tử của báo Nhân Dân, cơ quan ngôn luận của đảng CSVN, đã đăng tải một bài ca ngợi ông Lương Ngọc Anh. Nhưng đến đầu tháng này, khi báo chí Úc làm nóng vụ Securency, thì bài báo vừa kể đã được lặng lẽ lấy xuống mà không có lời giải thích nào.

Trong vụ Securency, ít nhất nước Úc có hai vấn đề 1/ “Nếu theo luật lệ liên bang Úc, một công ty Úc sử dụng tiền tệ một cách bất hợp pháp trong vấn đề giao dịch với các môi giới để hối lộ các viên chức tại một nước ngoài (trong trường hợp này là Ngân hàng nhà nước VN), thì đó là một vi phạm về hình luật”. (**) 2/ Vì có dính dáng đến bộ công an CSVN, nên vụ này trở thành vụ có liên hệ đến vấn đề an ninh quốc gia của Úc.

Trước những tin tức về vụ Securency của báo chí Úc, người đứng đầu Viện Kiểm Sát Nhân Dân Tối Cao là ông Trần Quốc Vượng vẫn dửng dưng cho rằng, chưa có văn bản hay đề nghị hỗ trợ tư pháp từ phía Úc đối với Việt Nam trong vụ này. Dư luận cho rằng, sự dửng dưng như vậy là có chủ đích, để câu giờ hầu cho các nghi phạm đủ thời gian tẩu tán tài sản và xóa bớt dấu vết. Đặc biệt là dấu vết có thể dò lên thượng tầng. Ông Vượng cũng như ông Trần Văn Truyền (Tổng Thanh tra chính phủ, kiêm chỉ đạo Cục Phòng chống tham nhũng) đều cho rằng, những thông tin từ phía Úc đưa ra “chỉ có tính chất tham khảo” hay “tố giác” mà thôi... Cả hai ông Vượng và Truyền đều quên rằng, vụ PCI cũng nảy ra từ chỗ "tin tố giác" trên báo chí của Nhật. Còn ông Mai Quốc Bình, Phó Tổng thanh tra Chính phủ – cơ quan có trách nhiệm quan trọng trong công tác phòng chống tham nhũng (Cục Phòng chống tham nhũng trực thuộc Thanh tra Chính phủ), khi được hỏi về vụ này thì cho rằng “đây là vấn đề nhạy cảm và khó nói lắm…”

Qua những thái độ như vừa kể của những quan chức có trách nhiệm về phòng chống tham nhũng của CSVN, người ta có thể hiểu được là nhà nước CSVN muốn chọn thái độ ù lì trong vụ bê bối Securency này. Dù rằng với dư luận thì đây sẽ là một “quốc nhục” khác của Việt Nam, mà so với vụ PCI thì còn nặng nề hơn.

Vấn đề đối với người Việt Nam là, phải chăng dân ta cứ cúi đầu hứng chiụ những nhục nhã như vậy mãi. Điều lạ lùng là, những kiểu tham nhũng từ bòn rút các khoản vay nợ nước ngoài (như vụ PCI qua hình thức ’lại quả’) hay được chi ra từ trong ngân khố quốc gia, tức là tiền đóng thuế trực tiếp của người dân VN, qua hình thức mượn tay công ty nước ngoài “rút dùm” trong các “dịch vụ”, rồi chuyển vào chương mục của các tham quan ở ngân hàng ngoại quốc (như vụ Securency)..v.v... đối với CSVN tất cả đều không phải là tham những. Khi bắt buộc phải đưa ra xử thì cũng chỉ bị tội "Lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi thi hành công vụ", chứ không ai bị kết tội vì tham nhũng cả.

— -Ghi chú:
Trong bản báo cáo về tham nhũng trên thế giớ năm nay của cơ quan Transparency International (Minh bạch Quốc Tế) phổ biến này 17/11/2009 không có xếp hạng Việt Nam, nhưng phần về Nhật Bản thì có đề cập đến vụ PCI

(*) http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2009/11/091105_pci_latest.shtml
(**) Theo Luật Sư Lưu Tường Quang

* Source: http://tiengnoitudodanchu.org/module...ticle&sid=8396

---------------------

Audio RFA phỏng vấn Luật Sư Lưu Tường Quang
Get this widget | Track details | eSnips Social DNA
Reply With Quote

Tuyên y án 8 năm tù đối với bà Trần Ngọc Sương

Cập nhật lúc 16:01, Thứ Năm, 19/11/2009 (GMT+7)
 - Không có gì khác nhiều so với bản án sơ thẩm, ngoại trừ 2 bị cáo Nguyễn Văn Sơn và Nguyễn Hồng Nhung được giảm mỗi bị cáo 1 năm tù giam. Tòa án nhân dân TP. Cần Thơ tiếp tục tuyên phạt bà Trần Ngọc Sương 8 năm tù giam và buộc bồi hoàn 4,3 tỷ đồng.
Sáng nay (19/11), Tòa án nhân dân TP Cần Thơ đã đem vụ án "Lập quỹ trái phép" tại Nông trường Sông Hậu ra xét xử phúc thẩm, sau 2 lần tạm hoãn (ngày 28/10 và 12/11). Giữ ghế chủ tọa phiên tòa là thẩm phán Nguyễn Văn Trinh. Đại diện Viện kiểm sát (VKS) giữ quyền công tố tại tòa là bà Nguyễn Thị Hoàng Mai.


Bà Trần Ngọc Sương, Anh hùng lao động thời kỳ đổi mới, tại phiên xét xử phúc thẩm vụ án "Lập quỹ trái phép" ở Nông trường Sông Hậu hôm nay (19/11). Ảnh: GVT.

Không có nhiều khác biệt so với bản án sơ thẩm, vị đại diện Viện kiểm sát đề nghị tòa án tuyên giữ nguyên mức án tù giam đối với các bị cáo kháng cáo phúc thẩm gồm bà Trần Ngọc Sương (8 năm tù giam), bà Nguyễn Hồng Nhung (6 năm tù giam), ông Đặng Thế Quốc Hưng (4 năm tù giam) và ông Nguyễn Văn Sơn (3 năm tù giam).
Tuy nhiên, có thêm một tình tiết mới xuất hiện là phía VKS đã rút bớt số tiền bồi thường thiệt hại mà tòa sơ thẩm đã tuyên bà Trần Ngọc Sương phải chịu trách nhiệm. Thay vì phải bồi hoàn 4,3 tỷ đồng, nay VKS cho rằng số tiền bà Sương phải chịu là hơn 3,9 tỷ đồng. Số 400 triệu "dư" này được VKS chuyển sang buộc bà Nguyễn Hồng Nhung phải chịu trách nhiệm.
Trước đó, tòa phúc thẩm Tòa án Nhân dân huyện Cờ Đỏ đã "cộng dồn" số tiền này (VietNamNet sẽ đề cập trong bài viết khác) buộc bà Sương phải chịu trách nhiệm, sau khi bà Sương nói tại tòa "nếu buộc cô Nhung phải bồi hoàn thì để tôi lo, chứ gia đình cô Nhung không có tiền, và trong việc chi tiêu cái quỹ này thì không có ai tư túi".
Nhận định "ai làm người đó phải chịu trách nhiệm", vì bà Nhung ký chi số tiền trên, nên VKS rút truy tố, hạ bớt mức bồi hoàn cho bà Sương mà chuyển qua buộc bà Nhung phải chịu trách nhiệm.


4 bị cáo kháng cáo phúc thẩm trong vụ án "Lập quỹ trái phép" tại phiên xét xử hôm nay (19/11), từ trái qua: Trần Ngọc Sương, Nguyễn Hồng Nhung, Đặng Thế Quốc Hưng, Nguyễn Văn Sơn. Ảnh: GVT.

Tuy nhiên, lúc 3h chiều nay, sau hơn 2 giờ nghị án đã tuyên y án phúc thẩm, bỏ qua đề nghị của VKS, tiếp tục tuyên phạt bà Trần Ngọc Sương 8 năm tù giam, buộc bồi hoàn 4,3 tỷ đồng. Cùng bị tuyên giữ nguyên mức án tù giam và trách nhiệm dân sự trong vụ án này tại phiên phúc thẩm là ông Đặng Thế Quốc Hưng.
Chỉ duy nhất 2 bị cáo Nguyễn Hồng Nhung, Nguyễn Văn Sơn được xem xét giảm nhẹ mỗi người 1 năm tù giam.
Tại phần tuyên án chiều nay, bà Trần Ngọc Sương không có mặt tại tòa vì đã phải nhập viện cấp cứu, sau trọn buổi sáng tới đầu giờ chiều ngồi tham gia phiên xét xử phúc thẩm do sức khỏe quá yếu. Trọn phiên xét xử buổi sáng, chủ tọa phiên tòa đã phải cho phép bà Trần Ngọc Sương ngồi ghế vì không thể đứng sau vành móng ngựa.
Khi được tòa phúc thẩm cho nói lời cuối cùng trước khi Hội đồng xét xử vào phòng nghị án, bà Trần Ngọc Sương nói rằng sẽ tiếp tục kháng cáo, kêu oan đến cùng trong vụ án này.
VietNamNet sẽ tiếp tục thông tin về phiên xét xử phúc thẩm này.

  • Trường Minh

Vìdeo trực tiếp từ Paltalk: Diễn Đàn Chính Trị Tranh Luận Dân Chủ

Video#2 : DienDan ChinhTri TranhLuan DanCHu - Live from PalTalk

Log In Paltalk: DienDan_ChinhTri_TranhLuan_DanChu

Liberty