TUYÊN NGÔN LẠC HỒNG
Nam quốc Mộc Tinh chấn Lạc Hồng
Vận thiên khí hội kiến hòa nhân
Chấn đạo quốc hưng bình thiên hạ
Ngoại quốc lân bang kính phục giao.
Trần Đông Chấn

Hoàng Sa Việt Nam: Nỗi đau mất mát - La Meurtrissure

Search This Blog

Thursday, December 31, 2009

Việt Nam Hãy Trả Tự Do Cho Face Book

By Giang Nguyen, CNN
December 30, 2009 -- Updated 2339 GMT (0739 HKT)

Blogger Nguyen Thanh Phong satirizes what he believes are government attempts to block Facebook.
Blogger Nguyen Thanh Phong satirizes what he believes are government attempts to block Facebook.
STORY HIGHLIGHTS
  • Facebook users accuse Vietnamese government of blocking the site
  • Blogger named Diesebemol: The government can't control it so they oppose it
  • Vietnam denies it is blocking the site but admits to concerns about Facebook
  • Facebook says it has not made changes that would affect services
(CNN) -- An American friend studying in Vietnam was the first to tell me about her problems accessing Facebook, back in November.
Soon,voices from Vietnam multiplied online, reporting the same issue. Now,Facebook users there are blaming the government for allegedly blockingaccess to the social networking site.
My family still maintainsties to Vietnam after we emigrated almost three decades ago. With theInternet and Facebook, it has been easier than ever.
Armed with a few online connections and a bit of Vietnamese, I set out to talk to the parties involved.
Amongmy first leads - a blogger from Vietnam, who calls himself Diesebemol.At 50 years old, he makes a living as a private driver for foreignbusinessmen. He did not want to give his real name for fear of reprisal.
He says he used Facebook to share perspectives, discuss social issues and politics.
"It'sa matter of information flow. Everybody can express themselves (onFacebook)," he says. "The government can't control it, so they opposeit."
Vietnamese government officials deny the accusation.
Mr.Dang Anh Tuan, with the government's Ministry of Information andCommunications, told CNN: "We don't have a policy to block Facebook,"although he acknowledged that Facebook activities are a concern to theagency and that its use by Vietnam's netizens were monitored.
VietnameseInternet Service Providers, or ISPs, in turn cite a series of reasonsfor the ongoing access errors, from technical malfunctioning to aproblem with Facebook itself.
Debbie Frost, a spokeswoman for Palo Alto, California-based Facebook, told CNN there are no issues on Facebook's end.
"We have not changed our service; we haven't made it more difficult or made any changes that would affect service."
A partial block is all that's needed to kill off the widespread use of Facebook.
--Huy Zing, U.S. ex-pat in Vietnam

RELATED TOPICS
  • Vietnam
  • Facebook Inc.
  • Internet
Facebook would not comment on who or whatis to blame for the access problems many of Vietnam's Facebook userssay they're experiencing.
Although there appear to be no publicrecords to validate claims of a government-ordered ban, some usersstill believe the government is to blame.
The U.S. State Department raised the issue with its counterparts at the Vietnamese embassy in Washington and in Hanoi.
A State Department official told CNN: "The department views censorship of Facebook in Vietnam as a threat to Internet freedom."
"Weare especially disappointed to see Facebook being persistently blockedin Vietnam so soon after that dialogue," the official wrote in ane-mail, referring to the Vietnam Human Rights Dialogue the agency heldwith Vietnam's Foreign Ministry in November.
Spotty access to the popular site was first reported around the same time.
Serviceproviders take turns blocking access, claims blogger Diesebemol, andit's gradually spreading to more providers. On the day I talked to him,Diesebemol says he could not access Facebook through his ISP.
"Iuse Netn@m and they just completely blocked the Facebook page," hesaid. I reached a technical worker at Netn@m who confirmed the companywas having problems providing Facebook at that time.
Pham PhuongLien, a 22-year-old business management student in Hanoi, also receiveda dreaded "Access Denied" message when she tried to log in.
She and other anxious Facebook friends traded workarounds -- alternative ways to get access.
"Weexchange Internet addresses via e-mail or chat messenger. In class, ourteachers send them to us! Sometimes it works, sometimes it doesn't."
The block, if there is one, can be overcome by savvy web surfers with a bit of know-how.
OnTwitter, blogs and even Facebook's Vietnamese competitor, Zing Me,users shared their outrage, but also helpful instructions on how toovercome the firewall.
Huy Zing, a U.S. ex-pat and softwaredeveloper in Ho Chi Minh City, posted on his blog: "A partial block isall that's needed to kill off the widespread use of Facebook."
"Weknow it's a half-assed job. The technical block is not a high-qualityblock." he explains further. "You don't have to have a full block tostifle opinion."
Still, the obstacles put in place are irking many, Facebook addicts and casual users, especially among the ex-pat community.
Their first reaction was: "This sucks! I'm not gonna stay in this country!" Zing said.
So why should the government be worried about Facebook?
Governmentspokeswoman Nguyen Phuong Nga said at a December 3 news conference:"[A] number of social Web sites have been misused to convey informationwith contents that oppose the Democratic Socialist Republic ofVietnam," she said. "...threatening information security and causing abad influence on Internet users."
But for some Vietnamese it's not a matter of government protection but censorship.
Nguyen Thanh Phong,a graphic designer in Hanoi, said: "Maybe the government is afraid ofthe expansive nature of Facebook and the speed with which informationis spread? If it spreads too far, they can't control it."
Justas Vietnam's Internet community is still wary of using the Internet toits fullest potential, the government also finds itself in a tug of warbetween business interests and information control, as newspaper editorVu Hao Nhien sees it.
The Vietnamese Government created theAdministration Agency for Radio, TV and Electronics Information in 2008that acts as a watchdog over Internet activity.
In September2009, eight bloggers were tried on charges of "anti-governmentpropaganda." They were convicted and sentenced to jail sentencesranging from two to six years, the press advocacy organizationReporters Without Borders reported. The blogger community suspects theywere targeted because they began to organize offline.
Moresophisticated than blogs, Facebook offers the latest in the line-up ofonline organizational tools, from groups and fan pages to applications.
"Facebook,even though it's not a political site, it is a convenient and friendlytool for people to use to organize and get together," says Vu, managingeditor of Nguoi Viet, the largest Vietnamese language newspaperpublished outside Vietnam.
Vu, who also publishes the blogbolsavik.com, created the Facebook page "Free Nguyen Tien Trung"calling for the release of the democracy activist.
But pages with a stated mission opposing government policies are the exception on Facebook.
Vusays Hanoi's motives are much simpler than that. "They're afraid ofdialogue and Facebook is about dialogue. They're paranoid, what can Isay."
Blogger Diesebemol is all too familiar with that reality."Vietnamese people like me, that's how I live. I talk when they let metalk. I don't have any right to express myself."
Not entirely resigned, he adds: "Sometimes though, I'll find a way to get online and talk behind their back."

Source : http://edition.cnn.com/2009/WORLD/asiapcf/12/25/vietnam.facebook/

Facebookers blame Vietnam for blocking site

By Giang Nguyen, CNN
December 30, 2009 -- Updated 2339 GMT (0739 HKT)

Blogger Nguyen Thanh Phong satirizes what he believes are government attempts to block Facebook.
Blogger Nguyen Thanh Phong satirizes what he believes are government attempts to block Facebook.
STORY HIGHLIGHTS
  • Facebook users accuse Vietnamese government of blocking the site
  • Blogger named Diesebemol: The government can't control it so they oppose it
  • Vietnam denies it is blocking the site but admits to concerns about Facebook
  • Facebook says it has not made changes that would affect services
(CNN) -- An American friend studying in Vietnam was the first to tell me about her problems accessing Facebook, back in November.
Soon, voices from Vietnam multiplied online, reporting the same issue. Now, Facebook users there are blaming the government for allegedly blocking access to the social networking site.
My family still maintains ties to Vietnam after we emigrated almost three decades ago. With the Internet and Facebook, it has been easier than ever.
Armed with a few online connections and a bit of Vietnamese, I set out to talk to the parties involved.
Among my first leads - a blogger from Vietnam, who calls himself Diesebemol. At 50 years old, he makes a living as a private driver for foreign businessmen. He did not want to give his real name for fear of reprisal.
He says he used Facebook to share perspectives, discuss social issues and politics.
"It's a matter of information flow. Everybody can express themselves (on Facebook)," he says. "The government can't control it, so they oppose it."
Vietnamese government officials deny the accusation.
Mr. Dang Anh Tuan, with the government's Ministry of Information and Communications, told CNN: "We don't have a policy to block Facebook," although he acknowledged that Facebook activities are a concern to the agency and that its use by Vietnam's netizens were monitored.
Vietnamese Internet Service Providers, or ISPs, in turn cite a series of reasons for the ongoing access errors, from technical malfunctioning to a problem with Facebook itself.
Debbie Frost, a spokeswoman for Palo Alto, California-based Facebook, told CNN there are no issues on Facebook's end.
"We have not changed our service; we haven't made it more difficult or made any changes that would affect service."
A partial block is all that's needed to kill off the widespread use of Facebook.
--Huy Zing, U.S. ex-pat in Vietnam

RELATED TOPICS
  • Vietnam
  • Facebook Inc.
  • Internet
Facebook would not comment on who or what is to blame for the access problems many of Vietnam's Facebook users say they're experiencing.
Although there appear to be no public records to validate claims of a government-ordered ban, some users still believe the government is to blame.
The U.S. State Department raised the issue with its counterparts at the Vietnamese embassy in Washington and in Hanoi.
A State Department official told CNN: "The department views censorship of Facebook in Vietnam as a threat to Internet freedom."
"We are especially disappointed to see Facebook being persistently blocked in Vietnam so soon after that dialogue," the official wrote in an e-mail, referring to the Vietnam Human Rights Dialogue the agency held with Vietnam's Foreign Ministry in November.
Spotty access to the popular site was first reported around the same time.
Service providers take turns blocking access, claims blogger Diesebemol, and it's gradually spreading to more providers. On the day I talked to him, Diesebemol says he could not access Facebook through his ISP.
"I use Netn@m and they just completely blocked the Facebook page," he said. I reached a technical worker at Netn@m who confirmed the company was having problems providing Facebook at that time.
Pham Phuong Lien, a 22-year-old business management student in Hanoi, also received a dreaded "Access Denied" message when she tried to log in.
She and other anxious Facebook friends traded workarounds -- alternative ways to get access.
"We exchange Internet addresses via e-mail or chat messenger. In class, our teachers send them to us! Sometimes it works, sometimes it doesn't."
The block, if there is one, can be overcome by savvy web surfers with a bit of know-how.
On Twitter, blogs and even Facebook's Vietnamese competitor, Zing Me, users shared their outrage, but also helpful instructions on how to overcome the firewall.
Huy Zing, a U.S. ex-pat and software developer in Ho Chi Minh City, posted on his blog: "A partial block is all that's needed to kill off the widespread use of Facebook."
"We know it's a half-assed job. The technical block is not a high-quality block." he explains further. "You don't have to have a full block to stifle opinion."
Still, the obstacles put in place are irking many, Facebook addicts and casual users, especially among the ex-pat community.
Their first reaction was: "This sucks! I'm not gonna stay in this country!" Zing said.
So why should the government be worried about Facebook?
Government spokeswoman Nguyen Phuong Nga said at a December 3 news conference: "[A] number of social Web sites have been misused to convey information with contents that oppose the Democratic Socialist Republic of Vietnam," she said. "...threatening information security and causing a bad influence on Internet users."
But for some Vietnamese it's not a matter of government protection but censorship.
Nguyen Thanh Phong, a graphic designer in Hanoi, said: "Maybe the government is afraid of the expansive nature of Facebook and the speed with which information is spread? If it spreads too far, they can't control it."
Just as Vietnam's Internet community is still wary of using the Internet to its fullest potential, the government also finds itself in a tug of war between business interests and information control, as newspaper editor Vu Hao Nhien sees it.
The Vietnamese Government created the Administration Agency for Radio, TV and Electronics Information in 2008 that acts as a watchdog over Internet activity.
In September 2009, eight bloggers were tried on charges of "anti-government propaganda." They were convicted and sentenced to jail sentences ranging from two to six years, the press advocacy organization Reporters Without Borders reported. The blogger community suspects they were targeted because they began to organize offline.
More sophisticated than blogs, Facebook offers the latest in the line-up of online organizational tools, from groups and fan pages to applications.
"Facebook, even though it's not a political site, it is a convenient and friendly tool for people to use to organize and get together," says Vu, managing editor of Nguoi Viet, the largest Vietnamese language newspaper published outside Vietnam.
Vu, who also publishes the blog bolsavik.com, created the Facebook page "Free Nguyen Tien Trung" calling for the release of the democracy activist.
But pages with a stated mission opposing government policies are the exception on Facebook.
Vu says Hanoi's motives are much simpler than that. "They're afraid of dialogue and Facebook is about dialogue. They're paranoid, what can I say."
Blogger Diesebemol is all too familiar with that reality. "Vietnamese people like me, that's how I live. I talk when they let me talk. I don't have any right to express myself."
Not entirely resigned, he adds: "Sometimes though, I'll find a way to get online and talk behind their back."

Source : http://edition.cnn.com/2009/WORLD/asiapcf/12/25/vietnam.facebook/

BBC: Bạo lực bùng phát tại Romania sau cuộc đàn áp biểu tình 1989 .


Vài giờ sau khi có bạo lực ở Timisoara, xe lửa đi về hướng Romania bị dừng lại. Biên giới nước này với Hungary, Bulgaria, Nam Tư và phương Tây bị phong tỏa.
Vì thế, không thể có được ước đoán, dù là thô sơ nhất, về số người chết.
Trong khi thế giới bên ngoài cố gắng tìm hiểu những gì xảy ra ở chế độ độc tài hà khắc nhất còn lại ở châu Âu, điều biết rõ duy nhất là cuộc biểu tình chống chính phủ lớn nhất từ hai năm qua ở Romania đã diễn ra ở Timisoara tối thứ Bảy và một lực lượng đáng kể đã được dùng để đàn áp.
Trong khi sự đàn áp Marx-Lenin đang sụp đổ ở Đông Âu, ông Ceausescu cố gắng cứu nó tại Romania.
Ông đã nắm quyền từ 24 năm và bí quyết là thay đổi vị trí lãnh đạo trong đảng để họ không kịp ở lâu trong mắt quần chúng để được thừa nhận, và ông cũng để họ hàng của mình nắm các chức vụ lớn, tin rằng ông có thể dựa vào sự trung thành của họ.
Cuộc sống vất vả hàng ngày ở các thị trấn và thành phố đóng vai trò lớn trong cuộc nổi dậy mới nhất.
Phóng sự này được thực hiện ngay khi sự kiện xảy ra vào năm 1989.

VIdeo: Chính quyền Tiệp Khắc đàn áp người biểu tình ở Prague năm 1989.


BBC: Ngay trước hồi 3h, hàng ngàn người tụ họp ở đại lộ chính của Prague, Quảng trường Wenceslas, và vào lúc 3.10, cảnh sát chống bạo động khét tiếng cũng có mặt.
Reo hò khẩu hiệu tự do, đám đông không chịu rời đi cho đến khi chính những cảnh sát từng phá vỡ các biểu tình tương tự hồi tháng Giêng và tháng Tám, đã dùng súng nước và dùi cui đẩy đám đông ra khỏi quảng trường.
Cố gắng đọc tuyên bố kêu gọi có Perestroika tại Tiệp Khắc trước tòa thị chính đã phải hủy bỏ vì sự có mặt của cảnh sát.
Nó cho thấy sự kiểm soát của công an vẫn hiệu quả, bằng sự đe dọa thay vì dùng đến bạo lực lan rộng.
Dường như những người vận động dân chủ tại đây sẽ phải thuyết phục thêm nhiều đồng bào xuống đường như đã từng làm ở Đông Đức.
Phóng sự này được thực hiện ngay khi sự kiện xảy ra vào năm 1989.

Phải chăng sách trong nước đã giải đáp tồn nghi lịch sử: cộng Hồ bán nhà ái quốc Phan Bội Châu cho Pháp?

Monday, 28 December 20090 y kien

Chí sĩ PHAN BỘI CHÂU

Thành ngữ - Điển tích - Danh nhân Từ điển (Nxb Văn Học):

Lý Thụy đã bán Phan Bội Châu cho thực dân Pháp?



Chúng tôi vừa nhận được vài thông tin của một bạn đọc giấu tên, liên quan đến cuốn Thành ngữ - Điển tích - Danh nhân Từ điển của tác giả Trịnh Vân Thanh (Trịnh Chuyết). Sách được Nhà Xuất bản Văn học xuất bản năm 2008. Các bạn có thể xem chi tiết giới thiệu về cuốn sách ở trang Sachhay.com.

Vị độc giả đã chỉ ra rằng ở trang 742, trong mục nói về Phan Bội Châu, các nhà soạn sách đã viết việc Phan Bội Châu bị bắt như sau:

Năm 1925, nghe theo lời của Lý Thụy và Lâm Đức Thụ, Phan Bội Châu gia nhập vào tổ chức “Toàn thế giới bị áp bức nhược tiểu dân tộc”, nhưng sau đó Lý Thuỵ và các đồng chí lập mưu bắt Phan Bội Châu nộp cho thực dân Pháp để:
1 - Tổ chức lấy được một số tiền thưởng (vào khoảng 15 vạn bạc) hầu có đủ phương tiện hoạt động.
2 - Gây một ảnh hưởng sâu rộng trong việc tuyên truyền tinh thần ái quốc trong quốc dân.



Như chúng ta đã biết Hồ Chí Minh trong giai đoạn ấy có bí danh là Lý Thụy. Và như thế, căn cứ vào cuốn tự điển này, chính Hồ Chí Minh đã bán Phan Bội Châu cho thực dân Pháp với những lý do đã nêu trên. Đến nay, vẫn có nhiều tranh cãi trong giới quan tâm về sử Việt về tính xác thực chung quanh sự kiện này.



Vì không có phiên bản của cuốn tự điển để kiểm chứng, chúng tôi không bảo đảm hoàn toàn sự xác thực của thông tin. Xin thận trọng đăng ở đây để các bạn phân tích và làm vấn đề được sáng tỏ hơn.


Xin gửi kèm những bức ảnh chụp để tham khảo:














Nguồn bài: X-Cafevn - 29.12.2009


——————


Quyển này lâu lắm rồi mới thấy xuất hiện trở lại. Cám ơn NXB Văn học đã tái bản giúp đọc giả có được quyển sách có giá trị. Quyển này rất cần cho tất cả mọi người, những ai thích đọc. Trong ngôn ngữ Tiếng Việt của chúng ta có rất nhiều từ Hán Việt, mà qua thời gian có một số từ thông dụng hoặc thành ngữ thông dụng đã hòa tan vào dòng chảy ngôn ngữ của chúng ta, đôi khi ta không để ý. Tuy nhiên, còn một số thành ngữ, điển tích mà đôi khi ta đọc báo hoặc bắt gặp đâu đó nhưng không hiểu hoặc hiểu sai hoặc cho qua không để ý trong lúc đọc. Điều này thật đáng tiếc.

Ngoài ra, cuốn sách này ghi chép tất cả những danh nhân nước nhà, sắp xếp theo mẫu tự A, B, C… để khi cần tra cứu tiểu sử, công nghiệp, văn nghiệp của các vị anh hùng dân tộc, của các nhà cách mạng, của các văn hào, thi sĩ, bạn đọc sẽ tìm thấy ngay, đỡ mất thì giờ.
Do đó các bạn nên tìm quyển này và để dành đọc từ từ. Nó không khô khan như quyển tự điển thông thường. Có thể liệt nó vào thể loại sách “sưu khảo” cũng được. Tôi không quảng cáo giùm nhà xuất bản, nhưng quyển này cần lắm.

Những trích dẫn đặc sắc / Những lời nhận xét đặc biệt về sách
Quyển “THÀNH NGỮ - ĐIỂN TÍCH - DANH NHÂN TỪ ĐIỂN” sở dĩ có là để góp mặt với các bậc đàn anh trong việc tài bồi nền văn học nước nhà. Dù những thành ngữ điển tích rút ra từ những chữ, những điển cố vay mượn trong các sách Tàu viết bằng Hán văn, nhưng nếu đã biên soạn bằng Việt văn và những lời dẫn giải cũng được chú thích bằng Tiếng Việt, thì không thể xem đó là một quyển “Thành ngữ Điển Tích” của người Tàu được.

“THÀNH NGỮ - ĐIỂN TÍCH - DANH NHÂN TỪ ĐIỂN” của GS.Trịnh Vân Thanh in quyển I năm 1966, quyển II năm 1967 tính đến thời điểm này là 40 năm. Chặng đường dài đó cho thấy giá trị đóng góp của quyển sách là không nhỏ trong việc tiếp cận với nền văn hoá Việt Nam đa dạng, giàu bản sắc. Có thể nói bộ sách là một công trình khoa học biên khảo hoặc là một bộ sách văn hoá ứng dụng. Để biên soạn được khối lượng trang sách hơn 1000 trang, tác giả đã phải tích luỹ, sưu tập, đối chiếu so sánh hàng trăm ngàn các tư liệu khác nhau để vận dụng mục từ của mình. Các mục từ được giải thích cặn kẽ, tỉ mỉ, thận trọng và chi tiết. Có thể nói rằng, khó có một cuốn sách tra cứu nào lại giải thích đầy đủ như vậy, đặc biệt là các từ Hán Việt.

Những nội dung khác
Làm một quyển từ điển - mới nghe qua thật là vĩ đại. Thật ra, đây chỉ là một công việc góp nhặt, ghi chép, tra cứu, phiên dịch những gì đã có trong những sách khác. Soạn giả chỉ cần chịu khó bỏ ra một thời gian nào đó - 10 hay 15 năm chẳng hạn, để sắp xếp những tài liệu sưu khảo trong các sách thành hệ thống.
Công việc làm từ điển của người trước khó khăn bao nhiêu, thì những người đi sau lại dễ dàng bấy nhiêu.

Ngoại trừ những tài liệu viết bằng chữ quốc ngữ, phần nhiều văn thơ của ta dùng rất nhiều điển cố, lấy những truyện xưa tích cũ trong các kinh điển để giãi bày tâm sự thầm kín, cốt cho lời văn thêm phần trang trọng, chữ dùng ít mà ý nghĩa cao xa. Do đó, đọc cổ văn mà không am tường điển cố, ta không biết tác giả muốn ngụ ý gì.

Có nhiều thành ngữ như “má hồng phận bạc”, “hồng nhan đa truân”, “nghiêng nước nghiêng thành”… rất thông dụng, cho nên khi đọc đến không cần tra cứu ta cũng có thể hiểu được.
Nhưng trường hợp trong thập thủ liên hoàn của thi hào Nguyễn Đình Chiểu khóc Phan Thanh Tòng, con trai của cụ Phan Thanh Giản tử trận tại Giòng Gạch, Ba Tri, có câu:

                                        “Tinh thần hai chữ phau sương tuyết,
                                          Khí phách ngàn thu rỡ núi non.
                                          Gẫm chuyện ngựa Hồ chim Việt cũ,
                                          Lòng đây tưởng đó mất như còn”.

Mấy tiếng “ngựa Hồ chim Việt” do câu “Hồ mã tê bắc phong, Việt điểu sào nam chi” (Ngựa Hồ cất tiếng hí khi gió bấc thổi, chim Việt chỉ làm tổ trên cành day về hướng Nam), dùng để chỉ lòng tưởng nhớ quê hương thắm thiết. Đây chỉ là một trong nhiều trường hợp khiến người đọc phải mệt trí, phải mất thì giờ tra cứu. Đó là chưa kể người đọc phải tìm xem điển cố nằm trong sách nào. Có sách tra cứu mà con phải bực mình như vậy, huống hồ nhà thiếu sách càng khổ tâm biết mấy.
Còn nhớ trong tác phẩm “Cung oán ngâm khúc” của Ôn Như Hầu Nguyễn Gia Thiều vỏn vẹn có 356 câu thơ song thất lục bát, mà trên 200 câu dùng điển cố. Nào những “gấm nàng Ban”, “đàn anh họ Lý”, “bậc chị chàng vương”, “bệnh Tề Tuyên”. Không những học sinh phải điên đầu vì những câu văn súc tích rút ở những điển xưa, mà giáo sư giảng những bài cổ văn này cũng khó nuốt trôi, trừ những người thông thạo Hán văn.
Quyển “Thành ngữ điển tích danh nhân từ điển” sở dĩ có là để góp mặt với các bậc đàn anh trong việc tài bồi nền văn học nước nhà. Chúng tôi mạn phép nghĩ rằng: Dù những thành ngữ điển tích rút ra từ những chữ, những điển cố vay mượn trong các sách Tàu viết bằng Hán văn, nhưng nếu đã biên soạn bằng Việt văn và những lời dẫn giải cũng được chú thích bằng tiếng Việt, thì không thể xem đó là một quyển “Thành ngữ điển tích” của người tàu được.
Giáo sư Hổ Hữu Tường trong phần định nghĩa về “Việt Nam văn học sử”: “khi nói rằng Việt Nam văn học sử thì ta phải định nghĩa cho hẳn hoi. Ở đây ta viết sử của văn học, của văn chương viết bằng tiếng Việt chăng? Đó là quan niệm thông thường trong thế giới. Không phân biệt nòi giống, màu da, hễ sáng tác bằng thứ tiếng nào, thì tác giả được liệt vào văn học sử của nước ấy. Chính cái quan điểm này đã được các nhà viết văn học sử công nhận: Theo quan niệm này, Việt Nam văn học sử là lịch sử văn học viết bằng tiếng Việt, dẫu cho người viết là nước nào…”.
Vì những lẽ trên đây, cuốn sách chỉ ghi âm những câu Hán văn bằng chữ Việt, kèm theo những lời chú thích cũng bằng tiếng Việt, dù biết như vậy sẽ khiến cho người đọc muốn tra chứ nguyên tác gặp nhiều trở ngại. Nhưng, như đã trình bày ở trên, cuốn sách này mong muốn tất cả những điển xưa tích cũ dùng trong văn thơ viết bằng chữ quốc ngữ phải được liệt vào văn học sử Việt, nếu được xếp vào loại sử của văn học hay của văn chương Việt Nam.
Thêm vào phần “Thành ngữ điển tích”, cuốn sách ghi chép tất cả những danh nhân nước nhà, sắp xếp theo mẫu tự A, B, C… để khi cần tra cứu tiểu sử, công nghiệp, văn nghiệp của các vị anh hùng dân tộc, của các nhà cách mạng, của các văn hào, thi sĩ, bạn đọc sẽ tìm thấy ngay, đỡ mất thì giờ.
Quyển “Thành ngữ - Điển tích - Danh nhân Từ điển” hoàn thành sau một thời gian hơn 10 năm biên soạn, phiên dịch. Thời gian này, so với những công trình khảo cứu vĩ đại hàng 3, 4 chục năm trở lên, chỉ là một ngọn nến yếu ớt bên cạnh một cây đuốc sáng rực.

Tuy nhiên, quyển sách ra đời giữa lúc “củi quế gạo châu” mà phương tiện tài chính lại có giới hạn đã nói lên sự cố gắng không ngừng của nhóm siêng học. /.


Source: http://rfvn.com/?p=10311

Facebook Back Music Video (Sexyback Parody)

Wednesday, December 30, 2009

Y Khoa Viet Nam kho^ng xa`i Medicine nu*~a ba` con o*i

Đại Học Y Hà Nội: Tụng Kinh Giúp Tăng Lực Chống Hiv Việt Báo Thứ Hai, 12/28/2009, 12:00:00 AM
Đại học Y Hà Nội: Tụng Kinh Giúp Tăng lực Chống HIV

HANOI -- Đại học Y Khoa Hà Nội đang nghiên cứu ảnh hưởng của việc tụng Kinh Phật để hỗ trợ việc chữa trị bệnh AIDS, theo một bản tin trên mạng Phật Tử Việt Nam đăng theo thông tấn bee.net.vn.
Bản tin nhan đề “Tụng kinh hỗ trợ điều trị HIV/AIDS!” ghi nhận về cuộc nghiên cứu thực hiện trên 28 bệnh nhân, cho thấy đã giúp ngăn cản được việc chuyển biến từ HIV sang AIDS. Bản tin viết:
“Kết quả nghiên cứu dùng Kinh Phật tụng niệm hỗ trợ điều trị HIV/AIDS của GS.TS Phan Thị Phi Phi (Trường ĐH Y Hà Nội) và Trung tâm nghiên cứu tiềm năng con người trên 28 bệnh nhân cho thấy, các chỉ số tế bào miễn dịch chống HIV đều tăng trong 6 tháng, bệnh nhân không bị chuyển sang giai đoạn AIDS.
Kết quả này đã được báo cáo tại Hội nghị "Năng lượng sinh học và sức khoẻ" do Trung tâm nghiên cứu tiềm năng con người tổ chức tại Hà Nội ngày 19/12.
Theo GS Phi, xét về Tây y, nguyên nhân gây bệnh là do các khiếm khuyết di truyền (gen) và các yếu tố môi trường. Kinh Phật nói rằng, bệnh tật, số phận con người là do Nghiệp gây ra, nếu tu dưỡng tốt, trì tụng kinh phật có thể thay đổi Nghiệp, có thể nhiều bệnh sẽ khỏi.
Vì vậy, tụng kinh trị bệnh đã được áp dụng tại nhiều nước, nhưng chưa tác giả nào nghiên cứu vấn đề áp dụng Phật Pháp trong hỗ trợ điều trị HIV/AIDS.
Do đó, GS và các nhà khoa học đã tiến hành nghiên cứu trên 28 bệnh nhân, trong đó có 20 trường hợp giai đoạn sớm và trung gian, 3 trường hợp giai đoạn muộn và 5 trường hợp muộn mới xét nghiệm trước khi tụng.
23 bệnh nhân đầu tiên đều đã được xét nghiệm 2 lần (trước khi tụng Phật Pháp và sau khi tụng) các chỉ số miễn dịch tế bào liên quan đến bệnh như TCD3, TCD4, TCD8, tỷ lệ TCD4/TCD8 tại Trung tâm phòng chống AIDS, Viện Vệ sinh phòng dịch quân đội...
Bệnh nhân hiểu, trình bày được luật nhân quả 3 đời và trì tụng hằng ngày hay hằng tuần tại nhà, một tháng một lần tại chùa 12 câu thần chú...”
Bản tin nhà nước không nêu rõ pháp môn áp dụng cho 28 bệnh nhân, nhưng qua chi tiết về 12 câu thần chú, chúng ta có thể đoán là Giáo sư Phan Thị Phi Phi đã thử nghiệm bằng nghi thức Cầu An trong Kinh Nhật Tụng.
Tại Hoa Kỳ, các cuộc nghiên cứu thường sử dụng các pháp như Thiền Tông (Zen), hay Thiền Chánh Niệm (Mindfulness Meditation) để giảm đau và tăng lực kháng bệnh. Tuy nhiên, ngăn cản được AIDS thì chưa ai khẳng định được, như trường hợp nói trên ở Hà Nội.

Hà Nội:: 55.400m2 đất được thu hồi bằng quyết định... sai chính tả

Cập nhật lúc 08:58, Thứ Ba, 29/12/2009 (GMT+7)

 - Phó Giám đốc Sở TN-MT Hà Nội, ông Nguyễn Hữu Nghĩa, cho hay: để xảy ra tình trạng cùng một mảnh đất xây dựng Trung tâm thương mại (TTTM) có 2 chủ sở hữu, lỗi phần lớn thuộc về UBND quận Long Biên.

 

"Quận Long Biên làm chưa đúng luật"

Ông Nguyễn Hữu Nghĩa cho hay: hiện tại, phần đất xây dựng TTTM (phường Gia Thụy, quận Long Biên, Hà Nội) có hai chủ sở hữu: một là Công ty cổ phần hóa nhựa, hai là hộ ông Trần Đình Hoàn (chủ thửa đất số 901, tờ bản đồ số 4 tại xứ đồng Mả Tre).

 

"Nếu nói về quy định của luật, chủ sở hữa của mảnh đất đó hiện tại là Công ty cổ phần hóa nhựa. Lý do là trước đó, ngày 16/9/2005, UBND TP. Hà Nội đã có Quyết định 6456/QĐ-UB, cho phép Công ty cổ phần hóa nhựa làm thủ tục nhận chuyển nhượng quyền sử dụng 3076m2 đất tại phường Gia Thụy, quận Long Biên, Hà Nội và chuyển mục đích sử dụng để xây dựng TTTM và văn phòng.

 

Đáng lẽ sau khi có quyết định thu hồi đất từ phía TP Hà Nội, chính quyền địa phương phải mời hộ ông Hoàn đến để thu hồi giấy chứng nhận quyền sử dụng đất và tiến hành chỉnh lý. Phía quận Long Biên đã thiếu sâu sát trong vấn đề này" - ông Nghĩa cho hay.

 

Quay trở lại vấn đề thu hồi đất tại xứ đồng Mả Tre nói chung và TTTM nói riêng, sau khi có quyết định tạm giao 55.400m2 đất tại phường Gia Thụy cho ban quản lý dự án quận Long Biên, ngày 16/9/2005, UBND TP. Hà Nội lại ra Quyết định 6456/QĐ-UB. Theo như quyết định này, phía Công ty cổ phần hóa nhựa được làm thủ tục nhận chuyển nhượng quyền sử dụng 3076m2 đất tại phường Gia Thụy, quận Long Biên, Hà Nội và chuyển mục đích sử dụng để xây dựng TTTM và văn phòng.

 

Mô tả ảnh.

Ông Nguyễn Hữu Nghĩa - Phó Giám đốc Sở TN-MT Hà Nội cho hay: để xảy ra tình trạng cùng một mảnh đất xây dựng Trung tâm thương mại (TTTM) có 2 chủ sở hữu, lỗi phần lớn thuộc về UBND quận Long Biên. Ảnh: Hoàng Sang.

Tiếp đến, ngày 6/10/2005, Công ty cổ phần hóa nhựa đã ký hợp đồng thuê đất số 155-2005/TNMTN\Đ-HĐTĐTN với Sở TN-MT Hà Nội.

 

Tuy nhiên, điều đáng nói là mãi đến tháng 7/2007, UBND quận Long Biên mới ban hành Quyết định 1353/QĐ-UBND để thu hồi số diện tích của các hộ dân.

 

Như vậy, rõ ràng về thời gian, trình tự thu hồi đất đã có độ "vênh" nhất định. Lẽ ra phải có quyết định thu hồi đất đến từng hộ gia đình từ năm 2005, sau đó các cơ quan chức năng mới được cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất cho Công ty cổ phần hóa nhựa.

 

Đằng này, phía Sở TN-MT cũng như TP. Hà Nội đã giao đất cho Công ty cổ phần hóa nhựa từ những năm 2005, trong khi đó, đến 2007 thì các hộ gia đình nơi đây mới nhận được quyết định thu hồi đất từ chính quyền quận Long Biên.

 

Theo ông Nghĩa, để thu hồi đất, phải có quyết định thu hồi đất chung và quyết định thu hồi cụ thể đến từng hộ. Việc ra quyết định đến từng hộ gia đình là thẩm quyền của quận Long Biên.

 

Mô tả ảnh.

Những đơn thư tố cáo này bắt nguồn từ cách làm việc khó hiểu của các cơ quan chức năng. Ảnh: Hoàng Sang.

"Nếu đúng là cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất cho Công ty hóa nhựa từ 2005 mà mãi đến 2007 mới có quyết định thu hồi cụ thể thì rõ ràng là phía quận làm chưa đúng luật. Phía quận đã không chỉnh lý kịp thời những biến động khi tiến hành thu hồi đất. Phía Sở thì căn cứ vào các quyết định của Thành phố, thấy đủ thì cấp thôi, chứ cũng không biết là phía dưới quận chưa tiến hành thu hồi giấy chứng nhận quyền sử dụng đất.

 

Thực ra, việc ông Hoàn giữ trong tay là đúng thôi, bởi vì sổ ấy nó có nhiều thửa, trong đó có 1 phần diện tích hiện đang thuộc Công ty hóa nhựa quản lý. Việc quận chưa chỉnh lý, chưa thu hồi giấy chứng nhận quyền sử dụng đất là sai, quận chưa hoàn thành đúng nhiệm vụ, quyền hạn của mình" - ông Nghĩa khẳng định.

 

Cũng theo ông Nghĩa thì không thể để xảy ra tình trạng cùng một mảnh đất lại có 2 chủ sở hữu, có 2 người được cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất. Sắp tới, phía Sở TN-MT Hà Nội sẽ kiểm tra ngay để chỉ đạo phía quận làm đúng pháp luật. Về phía cơ quan chuyên môn, Sở TN-MT Hà Nội sẽ có ý kiến chỉ đạo, hướng dẫn.

 

55.400m2 đất được thu hồi bằng quyết định... sai chính tả

 

Nói về Quyết định 6378/QĐ-UB về việc tạm giao 55.400m2 đất tại phường Gia Thụy, ông Nguyễn Hữu Nghĩa vẫn khẳng định đây là quyết định thu hồi đất. Ông Nghĩa cho hay, đối với dự án này, đúng ra là phải thu hồi để giao cho Trung tâm phát triển quỹ đất để tiến hành GPMB, sau đó mới giao cho chủ đầu tư. Thế nhưng, do không có Trung tâm phát triển quỹ đất nên thành phố mới ra quyết định này để giao cho ban quản lý dự án quận Long Biên.

 

"Thực ra, câu từ trong văn bản này chưa được chặt chẽ, phải có thu thì mới có giao chứ. Câu chữ nó thiếu từ, đáng lẽ ra phải thu và tạm giao mới đúng. Luật có thể cho phép vừa thu vừa giao" - ông Nghĩa nói về Quyết định 6378 đang gây tranh cãi.

 

Mô tả ảnh.

Quyết định 6378 chỉ là quyết định tạm giao, thế nhưng trong nhiều văn bản, phía UBND quận Long Biên lại hô "biến" thành quyết định thu hồi đất.  PGĐ Sở TN-MT Hà Nội thì cho rằng quyết định này thiếu đi một chữ  "thu"(?!) Ảnh: Hoàng Sang.

Ông Nghĩa khẳng định quyết định này có sơ suất, và đây chỉ là lỗi chính tả. Tuy nhiên, bản chất thì đó vẫn là quyết định thu hồi đất.

 

Từ một quyết định "tạm giao" 55.400m2 đất, các cơ quan chức năng từ UBND quận Long Biên cũng như Sở TN-MT Hà Nội lại "mặc định" cho đây chính là quyết định thu hồi đất. Để lý giải cho những quyết định muốn hiểu thế nào thì hiểu, phía BQL dự án quận Long Biên cũng như Sở TN-MT cho rằng: do quyết định mắc lỗi chính tả, thiếu đi một từ, nhưng đó vẫn là quyết định thu hồi đất.

 

Người dân nơi đây thì cho rằng, hiện tại, mảnh đất 55.400m2 đất tại phường Gia Thụy, quận Long Biên bị thu hồi nhưng vẫn chưa có quyết định thu hồi đất. Và người dân lại tiếp tục khiếu kiện lên Tòa án TP. Hà Nội về những quyết định liên quan đến dự án tại xứ đồng Mả Tre.

 

  • Hoàng Sang

Hà Nội: Vợ liệt sỹ bị 'ăn đòn' vì dám tố cáo tham nhũng?

Cập nhật lúc 10:36, Thứ Tư, 30/12/2009 (GMT+7)
 - Chỉ vì dám đứng lên vạch mặt cán bộ thôn “xà xẻo” đất mà chị Nguyễn Thị Bi (thôn Ba Dư, xã Hồng Dương, Thanh Oai, Hà Nội) đã bị người nhà các “quan” tấn công bằng những trận đòn nhừ tử. Cực chẳng đã, chị buộc phải làm đơn tố cáo gửi đến các cơ quan chức năng.

Người phụ nữ với khuôn mặt hốc hác có tên Nguyễn Thị Bi (thôn Ba Dư, xã Hồng Dương, Thanh Oai, Hà Nội). Chị là vợ liệt sỹ và đã không quá 5 lần chị tới toà soạn Báo VietNamNet để gửi đơn tố cáo chính quyền thôn bán đất, sau đó họ cho người đánh chị phải nhập viện. Dù 3 lần chị Bi được Công an (CA) huyện Thanh Oai triệu tập để làm việc, nhưng sự việc vẫn chưa có hồi kết…

Vượt qua cái nắng bụi từ trung tâm Hà Nội dễ đến 30km, chúng tôi tìm đến thôn Ba Dư, nơi có câu chuyện về người vợ liệt sỹ  đứng lên tố cáo cán bộ địa phương tìm cách lấy đất của dân để cùng nhau chia chác.

Sau khi làm đơn tố cáo một số "quan" thôn, chị Bi bị Nguyễn Thị Thúy (là con gái của bí thư chi bộ thôn Nguyễn Đăng Chân) và Nguyễn Thị Ánh (con ông Nguyễn Quang Phái, trưởng ban công tác mặt trận thôn) tấn công bằng trận đòn nhừ tử. Đau xót hơn cả là sự việc được cấp chính quyền xã Hồng Dương và huyện Thanh Oai dù biết và giải quyết nhưng chị Bi vẫn không tìm được một lối thoát an toàn.

Mặc cho nước mắt chảy ngược, người vợ đơn phương này ngày ngày gói ghém hồ sơ đi gõ cửa cấp cao hơn mong tìm được ánh sáng.

“Trận đòn” từ việc tố cáo tham nhũng

Thắp nén nhang cho người chồng quá cố là liệt sỹ Nguyễn Thanh San, chị Bi kể: Năm 18 tuổi, chị lấy anh, là người cùng làng. Hai năm sau, đứa con gái ra đời gắn thêm tình yêu của họ, rồi khi đứa con gái được 7 tháng tuổi thì anh nhận nhiệm vụ lên đường nhập ngũ (năm 1977). Cũng kể từ lần ra đi đó, anh San đã hy sinh ở chiến trường miền Nam vào năm 1979.

Lúc ấy, chị Bi mới chỉ 21 tuổi, nước mắt của người vợ trẻ đã gạt sang một bên để thờ chồng nuôi con. Đứa con gái của chị đã lập gia đình. Chị lại sống tiếp cái cảnh đơn côi bên tấm di ảnh của người chồng mỗi khi nhớ về anh.

Ở thôn Ba Dư, người dân vốn làm nông nghiệp và có thêm nghề phụ là “hương nhang”. Do bận bịu nên người dân ít có thời gian quan tâm cho đồng ruộng. Thấy không phải vướng víu công việc phụ, lại năng động nên chị Bi được bầu làm đội trưởng đội sản xuất số 12 của thôn năm 2007. Cũng từ đây chị Bi phát hiện ra hàng chục ngàn m2 đất ruộng và ao của dân đã bị một số cán bộ thôn “biến tướng”, để chia chác làm giàu.

Bất bình trước việc làm sai trái của các cán bộ thôn, chị Bi cùng một số bà con làm đơn kiến nghị xã Hồng Dương yêu cầu xử lý. Nhưng hướng giải quyết của xã không được chị Bi cũng như các hộ dân chấp thuận.

Cho rằng số đất ruộng đó thực chất vẫn để ngoài sổ sách, sai phạm của các cán bộ thôn đều không bị xử lý, chị Bi gửi tiếp đơn lên UBND huyện Thanh Oai đề nghị giải quyết. Và đây là nguyên nhân khiến chị Bi đã bị con em họ ra tay.
 


Mô tả ảnh.
Trong giấy ra viện, chị Bi được chẩn đoán đa chấn thương phần mềm do bị đánh. Ảnh: Thu Hương.
Trở lại câu chuyện dang dở nước mắt, chị Bi nhớ lại trận đánh xảy ra lúc 2 giờ chiều ngày 3/4/2009 ngay trước cổng nhà văn hóa, nơi đang diễn ra hội nghị thôn. Khi đó, chị được ông Phúc (chủ nhiệm HTX) yêu cầu về lấy tài liệu liên quan đến số đất thừa của con gái ông Chân (người bị chị tố cáo) để đối chiếu thực tế. Khi vừa bước chân ra về được 10m, bất ngờ Nguyễn Thị Thúy (là con gái ông Chân) và Nguyễn Thị Ánh (con ông Phái) lao tới tấn công.
Tối tăm mặt mũi, tiếng kêu của chị không làm thức dậy lương tâm, tình người trong số cán bộ thôn, xã đang có mặt. Không có ai chạy tới cứu đỡ, cho đến khi tiếng kêu thảm thiết vọng vào tai chị Viềng (con gái chị Bi). Khi chị Viềng chạy tới thì người mẹ của mình ngã quỵ xuống, mặt mũi sưng tím…

Sau ngày đó, toàn thân thể chị bị tím sưng, đau nhức. Chị được gia đình đưa vào điều trị tại Bệnh viện Thanh Oai. Bác sĩ chẩn đoán chị bị “Đa chấn thương phần mềm”. Đây cũng là lần thứ 2 chị bị đánh.

Trước đó, ngày 17/1/2009, chị Bi đã bị con em ông Phái “tấn công” cũng ngay tại nhà văn hóa thôn giữa lúc họp thôn. Tuy nhiên, từ đó đến nay, chị Bi đã nhiều lần có đơn tố cáo gửi các cơ quan chức năng. Các văn bản của các cấp, ngành đều đề nghị Công an (CA) huyện Thanh Oai giải quyết nhưng mọi việc cho tới nay vẫn chưa có hồi kết.

Đến cả ao làng cũng bị đào lấp để chia chác

Trong đơn tố cáo của chị Nguyễn Thị Bi gửi VietNamNet, thì những cán bộ thôn Ba Dư không chỉ lấy đất ruộng của dân để tự ý chia chác, chuyển đổi mục đích mà họ còn ngang nhiên san lấp từng chiếc ao làng của dân để chia cho người thân.

Cụ thể, ông Nguyễn Đăng Chân, tuy là bí thư chi bộ thôn nhưng đã tự ý đào hơn 300m2 đất canh tác làm ao của gia đình, lấy 231m2 ở xứ đồng chia cho con gái là Nguyễn Thị Thuý, và  chia 601m2 đất cho cháu là Nguyễn Xuân Thắng, chiếm trên 300m2 đất ao để làm nhà ở.

Ông Nguyễn Quang Phái, cán bộ mặt trận thôn đã lấy 362m2 đất 5% để chia cho anh em trai. Ông Nguyễn Đình Chiến (phó công an xã) đã nhận 2404m2 ruộng tạm giao của bà Mão được chia từ năm 1992 chuyển sang đất quỹ I để không phải đóng theo giá thầu, hoặc ông Nguyễn Bá Văn đã nhận 2 khẩu ruộng bằng 1202m2 đất tạm giao (đứng tên em trai là Nguyễn Văn Phóng) chuyển sang quỹ đất I để khỏi đóng thuế theo giá thầu. Hộ bà Huyền (đội trưởng sản xuất số 13) cũng thu diện tích 435m2 đất quỹ II trong vòng  4 năm để tư lợi cá nhân…
 


Mô tả ảnh. Mô tả ảnh.
Mô tả ảnh.
Mô tả ảnh.
Những phần ao mà theo chị Bi đã bị cán bộ địa phương "biến tướng". Ảnh: Vũ Thành.

Trong số những người mà chị Bi tố cáo phải kể đến ông Nguyễn Viết Khánh (cán bộ kế hoạch thôn). Năm 1993, khi là trưởng thôn, ông Khánh tự ý cho một số hộ mượn đất ao để tự lấp làm nhà như khu vực ao trước làng, ao vườn đông, thùng lò gạch, với tổng diện tích 5878m2. Trong số đó, gia đình ông Khánh được mượn 864m2 dùng để xây nhà.
Sai phạm không chỉ ở cán bộ thôn mà còn phải kể đến cán bộ xã như ông Nguyễn Văn Thanh (thường trực đảng uỷ xã). Ông Thanh cùng với ông Phái thực hiện cắt khẩu của hộ bà Chuông, tăng khẩu hộ bà Chí vào phương án 193…
Sự việc càng rối ren hơn bởi sai phạm của những cán bộ thôn xảy ra kéo dài hàng chục năm nay khiến người dân bất bình. Chính quyền xã vẫn chưa có cách xử lý dứt điểm, chị Bi và các hộ dân vẫn tiếp tục làm đơn cầu cứu các cấp. Chị Bi cho biết chị vẫn bị đe dọa khiến chị bất an.

Nhận được đơn tố cáo của chị Bi và các hộ dân thôn Ba Dư, UBND huyện Thanh Oai đã vào cuộc và thành lập đoàn thanh tra kiểm tra, xác minh. Công an huyện Thanh Oai do ông Đặng Ái Xen (phó trưởng CA huyện) cũng đã 3 lần triệu tập chị Bi đến để giải quyết.

Lần thứ nhất vào ngày 28/8/2009 có mặt để “giải quyết đơn thư”, lần thứ 2 (2/10/2009) để “làm việc liên quan đến đánh nhau” và lần thứ 3 (ngày 19/10/2009) có mặt để “giải quyết vụ đánh nhau“.

Nhưng đến giờ, mọi việc dường như vẫn “bặt vô âm tín”.

  • Thu Hương – Vũ Thành
     (còn nữa)

"Lời nguyền tài nguyên" và nguy cơ của một nước làm thuê

25 năm vận hành nền kinh tế theo mô hình tăng trưởng theo chiều rộng, chúng ta đang đứng trước nguy cơ trở thành một nước đi làm thuê và đất nước cho thuê với cả nghĩa đen và nghĩa bóng - Nguyễn Trung

LTS: Trong phần trước, nhà nghiên cứu Nguyễn Trung bàn về ứng xử đối ngoại cần có của Việt Nam trong thập kỷ mới, trong đó bàn sâu về quan hệ Việt - Trung. Từ đó, ông đi đến kết luận: để VN có vai trong thế giới mà các nước lớn, trong đó có Trung Quốc cần, dân tộc VN cần phải tìm cách thoát khỏi tình trạng tụt hậu về kinh tế.

Ở phần này, Nguyễn Trung phân tích những thách thức của mô hình phát triển hiện tại.

Bài viết thể hiện quan điểm riêng của tác giả, trong đó có những vấn đề cần được tiếp tục tranh luận và làm sáng tỏ thêm.
Phần trước:
25 năm chưa thấy rõ hình hài công nghiệp hoá
Trong 25 năm kể từ khi tiến hành Đổi Mới, kinh tế nước ta vận hành theo mô hình tăng trưởng theo chiều rộng: chủ yếu dựa vào khai thác lợi thế so sánh về giá lao động rẻ (trình độ tay nghề thấp, ít hàm lượng kỹ thuật, thậm chí một bộ phận đáng kể là lao động cơ bắp); khai thác tài nguyên thiên nhiên, (3)đẩy mạnh đầu tư từ các nguồn trong nước và nước ngoài cho phát triển một nền kinh tế sử dụng nhiều lao động giá rẻ và tiêu thụ nhiều tài nguyên thiên nhiên, (4)sử dụng lãng phí đất đai và không thân thiện với môi trường.
Nhìn chung trong suốt thời kỳ này nước ta đạt được tốc độ tăng trưởng kinh tế tương đối cao, song chất lượng tăng trưởng kinh tế thấp so với công sức bỏ ra và so với những cái giá phải trả. Đại hội X đã phê phán tình trạng yếu kém của mô hình phát triển theo chiều rộng.

Mối lo lớn nhất là sau ¼ thế kỷ tăng trưởng và phát triển kể từ khi đổi mới, nước ta cho đến nay vẫn chỉ là người cung cấp lao động rẻ, nông phẩm thô, nguyên liệu thô hoặc sơ chế thấp, sản phẩm gia công, sản phẩm chế tạo với hàm lượng công nghệ thấp, đất đai và thị trường nội địa trở thành nơi thu hút FDI chủ yếu cho công nghiệp có hàm lượng công nghệ thấp và gây nhiều gánh nặng cho môi trường tự nhiên và xã hội...
Trong thập kỷ tới, sự nghiệp xây dựng và bảo vệ đất nước nhất thiết đòi hỏi phải có tầm nhìn thấu đáo cục diện thế giới - với lý tưởng lợi ích dân tộc và lợi ích quốc gia là duy nhất và trên hết, để có đủ trí tuệ và bản lĩnh tạo ra cho đất nước bên trong là sự đồng thuận không gì phá vỡ được, bên ngoài là một bối cảnh hòa bình tối ưu cho phép.
Với chiến lược phát triển dựa vào 4 yếu tố như vậy, thế mạnh lớn nhất và nguồn lực nội tại lớn nhất của đất nước là con người Việt Nam không được phát huy. Trên thực tế nước ta đang đứng trước nguy cơ trở thành một nước đi làm thuêđất nước cho thuê với cả nghĩa đen và nghĩa bóng.
Với GDP tính theo đầu người hiện nay đạt khoảng 1000 USD - tăng khoảng 10 lần so với khi bước vào đổi mới, nước ta mới ra khỏi nhóm nước đang phát triển có thu nhập thấp. Hiện tại nền kinh tế nước ta phát triển ở mức thấp trên các phương diện: trình độ lao động, hàm lượng công nghệ, năng lực kinh doanh, năng lực quản lý đất nước, hiệu quả kinh tế, sự phát triển của con người, của văn hóa, xã hội và của toàn bộ hệ thống chính trị...
Nhìn chung sau 25 năm vẫn chưa thấy hình hài của một nền kinh tế công nghiệp hóa, càng chưa thể hình dung một quốc gia công nghiệp Việt Nam trong vòng một hai thập kỷ tới sẽ ra sao. Điều này có nghĩa vào năm 2020, thời điểm hoàn thành mục tiêu trở thành nước công nghiệp hóa, nước ta sẽ vẫn còn đứng cách rất xa các chỉ tiêu của một nước được coi là hoàn thành giai đoạn công nghiệp hóa.
Một quốc gia hoàn thành thời kỳ công nghiệp hóa còn phải được nhìn nhận theo các tiêu chí của một xã hội công nghiệp. Trên phương diện này, phải nói nước ta còn khá lạc hậu so với một nước công nghiệp hóa và so với thế giới chung quanh về nhiều mặt: dân trí, tính công khai minh bạch, xã hội dân sự, năng lực, tính trách nhiệm và tính tin cậy được (accountability) của bộ máy nhà nước, đặt Hiến pháp và pháp luật lên trên hết, khả năng đề kháng hay khắc phục những tha hóa mới về nhiều mặt nhiễm phải trong quá trình công nghiệp hóa và hội nhập, đặc biệt nghiêm trọng là tình trạng lạc hậu và đi sai hướng của hệ thống giáo dục với những hệ quả lâu dài và khó lường cho tương lai...
Nói một cách hình ảnh: Đến năm 2010, sau ¼ thế kỷ đổi mới, nước ta có lẽ mới chỉ đi được khoảng 1/3 hay một nửa đầu của toàn bộ chặng đường công nghiệp hóa mà thôi.
Từ nay đến năm 2020 có cách nào "đi" hay "bay" nốt 2/3 hay một nửa chặng đường còn lại không? Dứt khoát không! Thậm chí "đi" hay "bay" tiếp tục như hiện nay, sẽ rất khó có một nước Việt Nam công nghiệp hóa trong vòng ba bốn thập kỷ tới, hoặc không bao giờ!
Không để bị ru ngủ mãi
Sau 25 năm công nghiệp hóa, nước ta có một nền kinh tế còn nhiều đặc tính manh mún, bóc ngắn cắn dài, tranh thủ được cái gì thì làm cái nấy, và nhìn chung là ngày càng có những mất cân đối lớn, ngày càng đi sâu vào một cơ cấu kinh tế lạc hậu và ô nhiễm môi trường nặng nề! Hơn nữa tính mất cân đối,  tính lạc hậu này và tình trạng ô nhiễm môi trường đã tới ranh giới chịu đựng cuối cùng.
Xin đơn cử một vài ví dụ:
o       Xuất khẩu than, dầu, gạo và nhiều sản phẩm khác đã tới đỉnh của khả năng cho phép, không thể vượt qua được, thậm chí tiếp tục duy trì những cái "đỉnh" này có thể dẫn tới thảm họa.
o       Ô nhiễm môi trường và sử dụng đất đai lãng phí đã tới mức nguy hiểm, trong khi dân số tiếp tục tăng, ruộng đất ngày càng khan hiếm.
o      Cơ cấu kinh tế lạc hậu và nhiều chính sách kinh tế - xã hội hiện nay chẳng những có thể lọai bỏ cơ may mà "cơ cấu dân số vàng" của chúng ta (tỷ lệ người trong tuổi lao động chiếm quá nửa hoặc gần gấp đôi số người sống phụ thuộc) có thể đem lại cho đất nước. Thậm chí "cơ cấu dân số vàng" này có thể biến thành mối đe dọa lớn vì nạn thất nghiệp và sự xuống cấp của xã hội đang trở nên nghiêm trọng.
o       Hiện nay vì những yếu kém về nhiều mặt trong thu hút FDI, nước ta hàng năm phải tìm cách xuất khẩu một lượng lao động lớn, đang trở thành địa điểm cho nước ngoài thuê để làm ra các sản phẩm tiêu hao nhiều tài nguyên, năng lượng và gây ô nhiễm moi trường. Nói gắn gọn, nước ta về nhiều mặt thực chất đang là nước đi làm thuê và là đất nước cho thuê.
o       Nhập siêu và thâm hụt ngân sách cứ tiếp tục như hiện này sẽ hứa hẹn những đổ vỡ lớn trong tầm tay.
o       Càng nhiều đô thị hiện đại mọc lên do đầu tư nước ngoài, nhưng sự phát triển những mặt khác nếu không phát triển đồng bộ (nhất là luật pháp, năng lực hành chính, các chính sách kinh tế, các ngành dịch vụ, nguồn nhân lực, các ngành cung ứng...) thì sẽ hoặc là thất bại lớn, hoặc biến thành các dự án treo, thành đầu cơ đất đai và tạo ra nhiều nguy cơ khác nữa.
Xin đừng để những lời khen vàng ngọc của nước ngoài về "tính năng động", về "triển vọng tốt đẹp" của kinh tế Việt Nam, về "khả năng hấp dẫn" của thị trường Việt Nam, "Việt Nam là nền kinh tế đang lên", về vân vân... ru ngủ chúng ta.
Cứ cho những lời khen ấy là thực bụng, thì cũng đừng quên họ nhìn Việt Nam về nhiều mặt đang là thị trường tốt nhất để đưa tới những thứ họ đang muốn loại bỏ ở nước họ hoặc những thứ các nơi đang thừa ế và muốn tống khứ. Các dự án đóng tàu, dự án thép và xi-măng khổng lồ là những ví dụ tiêu biểu, chưa nói đến hàng trăm sân golf...
Càng phát triển, càng ách tắc
Tóm lại, tình hình phát triển kinh tế 25 năm qua cho thấy mô hình phát triển kinh tế theo chiều rộng đã đi trọn vòng đời của nó. Điều này thể hiện tập trung nhất ở chỉ số lạm phát và chỉ số ICOR của nền kinh tế nước ta trong những năm gần đây liên tục tăng cao và thuộc loại cao nhất ở châu Á, đồng thời lạm phát vượt xa mức tăng trưởng.
Nói nôm na đấy là hiện tượng: Tiền của công sức bỏ ra ngày càng nhiều, hiệu quả kinh tế thu được có tỷ lệ ngày càng thấp. Kéo dài tình trạng này sẽ kiệt sức.

Tăng trưởng GDP
Tỷ lệ lạm phát
Chỉ số ICOR
2006
8,17%
7,7%
5,0
2007
8,48
12,6
5,2
2008
6,23
19,89   (22,97)*
6,9
2009**
5,2
9,4


Nguồn: Tổng cục Thống kê *IMF & EIU **Dự báo

Càng phát triển, nền kinh tế càng tích tụ nhiều ách tắc hay mất cân đối mới. Những hiện tượng ách tắc này được đặt dưới cái tên gọi chung là những thắt cổ chai. Đó là những mất cân đối ngày càng gay gắt:
  • giữa khả năng đáp ứng của kết cấu hạ tầng và đòi hỏi phát triển của nền kinh tế; giữa sự phát triển yếu kém nguồn nhân lực và đòi hỏi của phát triển kinh tế - xã hội;
  • giữa khả năng quản trị quốc gia và đòi hỏi phát triển của đất nước trong quá trình công nghiệp hóa và hội nhập, tình trạng quan liêu và nạn tham nhũng, khả năng yếu kém trong thực thi pháp luật...;
  • đặc biệt là tình trạng nhập siêu và tình trạng thâm hụt ngân sách nghiêm trọng: Nhập siêu từ năm 2000 ngày càng lớn và được coi là ở mức báo động.  Kể từ năm 1995 đến 2005, nhập siêu của Việt Nam luôn ở mức dưới 5 tỷ USD và ước khoảng 10% GDP;  song đã tăng vọt lên trên 12 tỷ USD vào năm 2007 (gấp 2,4 lần so với năm 2006) và đến hết tháng 9/2008, tổng mức nhập siêu đã lên tới con số 15,8 tỷ USD (ước khoảng trên 20% GDP/năm)...  Nếu phân tích  các quốc gia ta nhập siêu, sẽ thấy bức tranh trầm trọng hơn (chủ yếu từ Trung Quốc và các nước châu Á - là các quốc gia có công nghệ thấp). Thâm hụt ngân sách từ năm 2000 trung bình là 5-6% GDP/năm, riêng năm 2009 dự kiến là 8% GDP/năm.
  • giữa một bên là năng lực và chất lượng trong việc hoạch định chính sách, chiến lược, quy hoạch phát triển.., và một bên là đòi hỏi phát triển mọi mặt đất nước.
Hệ quả lớn nhất của tình trạng càng phát triển càng tích tụ ngày càng nhiều ách tắc và mất cân đối lớn là hầu như cản trở mọi chiến lược hay chủ trương phát triển có tính dài hạn.
Mới dừng ở công nghiệp hóa "gặp gì làm nấy"
Nội dung công nghiệp hóa trên thực tế đã tiến hành 25 năm qua chủ yếu được xác định qua các chỉ số tăng trưởng đặt ra cho các kế hoạch 5 năm theo các khu vực kinh tế (nông nghiệp, công nghiệp, dịch vụ), thiếu hẳn việc xác định nội dung cụ thể công nghiệp hóa về một số ngành và sản phẩm kinh tế mà quá trình công nghiệp hóa phải từng bước giành được cho các thị trường ngách hoặc thị trường mới. Nói một cách khác đấy là cách hoạch định công cuộc công nghiệp hóa về mặt số lượng.


Việt Nam thiếu hẳn chiến lược, kế hoạch và các quy hoạch cụ thể phát triển kết cấu hạ tầng đi song song hoặc đi trước một bước mở đường cho sự tiến triển của công nghiệp hóa với nội dung khai thác thị trường ngách và chiếm thị trường mới.
Chúng ta cũng thiếu hẳn chiến lược phát triển nguồn nhân lực mà sự nghiệp công nghiệp hóa/ hiện đại hóa đất nước đòi hỏi, thậm chí có thể nói hệ thống giáo dục và chính sách phát triển nguồn nhân lực hiện nay là hoàn toàn bất cập, trực tiếp gia tăng sự tụt hậu của đất nước và để lại nhiều hệ quả lâu dài.
Ta chỉ đề ra yêu cầu chuyển đổi cơ cấu kinh tế và các chỉ số số lượng cần đạt được cho tỷ trọng các khu vực kinh tế (nông nghiệp, công nghiệp, dịch vụ), song trong thực tế  thiếu rất nhiều chính sách vĩ mô hỗ trợ quá trình chuyển đổi này, những chính sách vĩ mô hiện có không đáp ứng được đòi hỏi này. Các Đại hội đều phê phán là cơ cấu kinh tế chuyển đổi rất chậm, nhưng đến nay chưa có kế sách gì đảo ngược tình hình này.
Đặc biệt nghiêm trọng là các Đại hội Đảng đều thừa nhận cải cách chính trị không đi kịp với đòi hỏi của phát triển kinh tế và xã hội, do đó chẳng những không thúc đẩy mạnh mẽ quá trình công nghiệp hóa, không phát huy được cái mạnh và những thuận lợi của đất nước. Thậm chí, nó làm cho quá trình này chậm lại. Trong quá trình thực hiện, các kế hoạch 5 năm thường bị thiên lệch, biến tướng khá xa.
Nói ngắn gọn, cho đến nay mới chỉ có chủ trương hay mong muốn công nghiệp hóa với cái đích phải đạt được vào năm 2020; nghĩa là thiếu hẳn một chiến lược phát triển kinh tế, xã hội, văn hóa đồng bộ, xuyên xuốt và có hiệu quả cho mục tiêu trở thành một nước công nghiệp hóa.
Tất cả những điều vừa trình bày toát lên một sự thật: Nước ta sau 25 năm trên thực tế vẫn chưa có một chiến lược công nghiệp hóa đúng với cái tên gọi của nó. Quá trình công nghiệp hóa cho đến nay diễn ra hầu như dưới dạng một chuỗi các kế hoạch 5 năm cộng lại, và rất khó nói rằng những kế hoạch 5 năm này được thiết kế theo một quan điểm chiến lược công nghiệp hóa xuyên xuốt.
Thực tế đã diễn ra chủ yếu là: tranh thủ làm được gì làm nấy, gặp gì làm nấy, không ít tình trạng chồng chéo, trùng lặp, giẫm đạp lên nhau - tỉnh anh có xi măng lò đứng, tỉnh tôi cũng có; tỉnh anh có nhà máy mía đường, tỉnh tôi không kém tỉnh anh; tỉnh anh có khu công nghiệp, tỉnh tôi cũng không thua...

Quá trình công nghiệp hóa 25 năm qua chủ yếu do sự lôi kéo, sức đẩy và sự dẫn dắt tự thân của cuộc sống và tác động của đầu tư và dòng vốn từ bên ngoài, nhiều hơn là do sự thúc đẩy theo một hướng chiến lược được xác lập của hệ thống chính trị và do sự giác ngộ với tầm nhìn sắc bén của những người lãnh đạo.
Cần nói ngay, phát triển như thế đang tạo ra nguy cơ lệ thuộc (chứ không phải phụ thuộc lẫn nhau, cũng không phải "win-win") ngày càng nguy hiểm
Đổi mới thể chế chưa theo kịp đổi mới kinh tế

Hơn nữa, nội dung công nghiệp hóa 25 năm qua chưa đặt ra vấn đề phát huy lợi thế và nguồn lực lớn nhất của  nước ta là con người Việt Nam.
Các Đại hội Đảng nhấn mạnh coi con người là trung tâm, song lại hiểu vấn đề này chủ yếu theo những khía cạnh phát triển giáo dục, văn hóa, xã hội. Trên thực tế triển khai, chưa thể nói con người đã trở thành trung tâm của mọi chính sách phát triển kinh tế xã hội. Càng chưa thể nói con người là đối tượng trung tâm được phục vụ của mọi nỗ lực của hệ thống chính trị và bộ máy nhà nước.

Xin nhấn mạnh: quan điểm coi con người là trung tâm như vậy và quan điểm phát huy thế mạnh và nguồn lực lớn nhất của đất nước là con người cho sự nghiệp công nghiệp hóa là hai vấn đề hoàn toàn khác nhau.
Có lẽ sự thiếu vắng một chiến lược công nghiệp hóa dựa trên phát huy thế mạnh và nguồn lực lớn nhất này của đất nước là một trong các tác nhân chính khiến cho quá trình và nội dung công nghiệp hóa 25 năm qua nặng về chạy theo số lượng, chứ không phải là chất lượng.

Sự thiếu vắng quan điểm chiến lược cực kỳ hệ trọng này đã xô đẩy quá trình công nghiệp hóa chủ yếu chạy theo số lượng rất khó cưỡng lại; qua đó công nghiệp hóa rơi vào tình trạng bước trước không chuẩn bị được bao nhiêu cho bước tiếp theo, càng phát triển cơ cấu kinh tế càng khó chuyển dịch. Tình trạng này đồng thời cũng tăng thêm sự hụt hẫng và trì trệ trong đổi mới thể chế chính trị - xã hội theo yêu cầu phát huy thế mạnh và nguồn lực lớn nhất của đất nước là con người.
"Lời nguyền tài nguyên"
Càng phát triển, quá trình công nghiệp hóa 25 năm qua có khuynh hướng càng đi sâu vào kinh tế thượng nguồn: khai thác khoáng sản và các tài nguyên thiên nhiên khác, phát triển sản phẩm thô, giá trị gia tăng rất thấp, duy trì công nghệ lạc hậu, cái giá phải trả cho hủy hoại môi trường tự nhiên và môi trường xã hội rất cao...
Đặc biệt là trong các "nền kinh tế GDP tỉnh", hầu như tất cả các tỉnh có khoáng sản và tài nguyên thiên nhiên thì đều coi đấy là thế mạnh của mình và ra sức khai thác bừa bãi; có nơi Thủ tướng đã phải ra lệnh đình chỉ.
Phát triển kinh tế thượng nguồn là điều khó tránh khỏi ban đầu đối với một nước nghèo và lạc hậu. Song sai lầm là ở chỗ muốn lấy phát triển kinh tế thượng nguồn làm cú hích và nguồn tích tụ vốn cho công nghiệp hóa, thậm chí coi kinh tế thượng nguồn là một nội dung quan trọng của công nghiệp hóa, tại nhiều vùng trong nước đã và đang xảy ra phát triển kinh tế thượng nguồn với bất kỳ giá nào.
Cũng phải nói rõ thêm, nhiều tỉnh bí quá không biết làm gì thì bóc rừng và bóc khoáng sản để lãnh đạo tỉnh "thi đua" trong việc tạo thành tích thay đổi tỷ trọng cơ cấu trong "nền kinh tế GDP tỉnh" của mình, nhân dân tại chỗ chịu thêm nhiều thiệt hại và nhà nước hầu như không được lợi gì song trên mặt nhiều báo cáo lại được coi đây là thành tích!
Hạch toán chung của phát triển kinh tế thượng nguồn theo kiểu như vậy trong 25 năm qua là lợi bất cập hại, cái giá phải trả cho phát triển quá đắt so với mức tiến bộ đạt được, tiếp tục ghìm giữ đất nước trong vòng lạc hậu cả về kinh tế, chính trị, xã hội. Chính điều này góp phần giải thích tại sao 25 năm ban đầu của nước ta đi chậm hơn 25 năm đầu của các NICs như Hàn Quốc và Đài Loan, thậm chí đang thúc đẩy đất nước rẽ vào ngả đường trở thành một Philippines mới!
Trên thế giới người ta gọi hiện tượng này là căn bệnh Hà Lan hay là "lời nguyền của tài nguyên", giải thích căn nguyên hàng chục năm qua lấy xuất khẩu tài nguyên làm nguồn thu nhập quan trọng song hiện nay vẫn ở trong vòng lạc hậu - đấy chính là căn bệnh kinh tế Hà Lan đã mắc phải năm 1977, khi quá chú trọng xuất khẩu khí thiên nhiên và qua đó làm trì trệ và suy sụp nhiều ngành kinh tế khác, Hà Lan buộc phải thay đổi chiến lược phát triển của mình để tìm lối thoát.

Hãy thử xem xét một số vấn đề:

Các xí nghiệp xi-măng, luyện thép đã có, đang xây dựng, hoặc đã được cấp phép xây dựng sẽ dẫn tới tình hình nước ta vào năm 2020 thừa khoảng một chục triệu tấn xi măng/năm và khoảng 20 triệu tấn thép/năm trong tình trạng đất nước ngày càng thiếu năng lượng gay gắt. Phải chăng mục tiêu công nghiệp hóa của nước ta như vậy là để trở thành cường quốc xi-măng và thép trong thế kỷ 21 này?
Nếu điều này xảy ra, chắc chắn là một thảm họa cho đất nước - trước hết vì cảnh quan môi trường tự nhiên của đất nước sẽ bị "mặt trăng hóa" nhiều vùng, kinh tế nước ta sẽ đổ vỡ, vì bị xi-măng và thép không có khả năng cạnh tranh của chúng ta đè bẹp..
Vào năm 2015 trở đi, nước ta sẽ thiếu năng lượng trầm trọng và phải nhập khẩu, trong khi đó xuất khẩu than và dầu của nước ta xuốt 25 năm qua hầu như bỏ qua tương lai của đất nước! Phát triển thủy điện đã vượt qua cái ngưỡng cho phép.
Trong khi đó nhà nước lại thiếu hẳn việc nghiêm khắc rà xoát, đánh giá lại chính sách năng lượng quốc gia hiện nay, thiếu hẳn những nỗ lực xử lý nghiêm khắc và khắc phục tình trạng lãng phí và thất thoát năng lượng quá lớn đang diễn ra hàng chục năm nay.
Nếu đánh giá nghiêm túc chi phí/lợi ích (cost/benefit), bao gồm cả những việc như chi phí cho khắc phục những tác động ngoại vi của việc khai thác than, hoàn trả môi trưởng tự nhiên nơi khai thác, sự thất thoát hàng chục triệu tấn than lậu/năm, sự tàn phá môi trường tự nhiên trong vùng, đánh giá cái được và cái mất so với đòi hỏi của chiến lược năng lượng quốc gia, vân... vân... khó có thể coi việc khai thác mỗi năm khối lượng càng lớn than ở Quảng Ninh là môt thành tựu kinh tế.
Đúng hơn nên coi đó là một thất bại kinh tế lớn và một sai lầm về chiến lược năng lượng - không phải do chủ trương khai thác than, mà do năng lực quản lý và hiệu quả kinh tế yếu kém; đặc biệt quan trọng là do thiếu hẳn một chiến lược năng lượng quốc gia được xác định với những luận chứng vững chắc làm cơ sở cho việc khai thác. Thậm chí còn có thể coi việc khai thác than Quảng Ninh trong khi đất nước ngày càng khan hiếm năng lượng là một trong các ví dụ rõ nét nhất của tình trạng "bóc ngắn cắn dài", các thế hệ tương lai phải trả giá! Trong cả nước còn có nhiều công trình khai thác titan, khai thác đồng, khai thác các khoáng sản khác để xuất khẩu nguyên liệu với hệ quả xấu tương tự
Rừng phòng hộ và rừng tự nhiên ngày càng bị trọc hóa và chỉ còn lại rất ít; đặc biệt là rừng đầu nguồn đã rất ít mà còn đang tiếp tục bị xâm phạm nghiêm trọng. Lũ lụt ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn và khó khắc phục hơn. Đất đai bị xói mòn và sa mạc hóa cùng với tình trạng chất lượng thổ nhưỡng ngày càng xuống cấp đang gia tăng với tốc độ rất đáng lo ngại.
Xin hãy đến tận nơi các khu khai thác này, dù là titan ở dọc bờ biển miền Trung, dù là những  cánh rừng nham nhở do khai thác quặng sắt ở Lào Cai để xuất khẩu sang Trung Quốc, các vùng khai thác vàng bừa bãi ở Bắc Kạn, Quảng Nam, Bình Thuận... - mà chủ yếu là khai thác lậu, những dòng sông chết, những con sông  bị đổi dòng và đôi bờ sụt lở do bán cát, những cánh đồng hoang do các dự án treo... để nhìn tận mắt thực trạng này.
Xin hãy đối chiếu thực tế nêu trên với quan điểm ghi trong nghị quyết Đại hội X: "Căn cứ vào nguồn lực và hiệu quả, Nhà nước tập trung đầu tư hoặc hỗ trợ đầu tư để phát triển những sản phẩm quan trọng của nền kinh tế như lọc hóa dầu, khai thác quặng và luyện thép, phân bón, hóa chất, xi-măng, khai thác bô-xít và sản xuất alumin, bột giấy gắn với trồng rừng và một số sản phẩm cơ khí chế tạo" (Văn kiện Đại hội đại biểu toàn quốc khóa X, trang 197-198).
Học từ sai lầm của những nước đi trước
Việt Nam là nước đi sau, có rất nhiều cái bất lợi và cái lợi phải xử lý thỏa đáng - điều này có nghĩa phải tìm ra con đường riêng của mình để không phải lặp lại những sai lầm của các nước đi trước, tránh các nguy cơ trở thành "bãi thải công nghiệp" của các nước khác, đồng thời tìm ra cho mình con đường thuận lợi hơn.
Thị trường thường chật cứng đối với nước đi sau - vì vậy phải khai thác lợi thế nước đi sau trong việc chiếm lĩnh các thị trường ngách (các "niches"), mà muốn thế phải có các chính sách kinh tế, chính trị, xã hội, văn hóa và chính sách đối ngoại cho phép liên kết, chiếm lĩnh những khâu nào đó của các chuỗi cung - ứng trên thị trường thế giới để có khả năng khai thác tốt nhất các thị trường ngách. Công nghiệp hóa vì vậy cần có trọng tâm là chú trọng, tranh thủ khai thác các thị trường ngách, đồng thời tìm đường chiếm lĩnh thị trường mới;.
Hiển nhiên 25 năm qua những đòi hỏi này không được đặt ra hoặc không được đặt ra một cách đúng tầm để phục vụ sự nghiệp công nghiệp hóa của nước ta.

Vìdeo trực tiếp từ Paltalk: Diễn Đàn Chính Trị Tranh Luận Dân Chủ

Video#2 : DienDan ChinhTri TranhLuan DanCHu - Live from PalTalk

Log In Paltalk: DienDan_ChinhTri_TranhLuan_DanChu

Liberty