Xin
được nhắc lại một lần nữa rằng tôi chỉ là một người dân Việt Nam, không
ở Mỹ nên tôi không hề biết về nền chính trị cũng như sinh hoạt chính
trị bên đó, tôi chỉ phát biểu những gì tôi thấy, tôi nghĩ về mục đích
chuyến đi, cách viếng thăm và người dân Việt có biết gì đến ông Cao
Quang Ánh hay không....
A/ Mục đích chuyến đi của ông Ánh là
đến Việt Nam tìm hiểu tình hình kinh tế Việt Nam, giúp Việt Nam xây
dựng một hệ thống giáo dục tiên tiến như Mỹ đang có hầu mong tạo nền
tảng vững chắc thúc đẩy tiến trình dân chủ, tự do và nhân quyền ở Việt
Nam. Trong khi đó Chính phủ Việt Nam rất ao ước, mong sớm được giúp đỡ.
Thưa ông Ánh như vậy có đúng ý định của ông không ạ ?
Vậy tôi xin hỏi ông câu thứ nhất rằng :
I/ XIN ÔNG HÃY CHỨNG MINH CHO TÔI THẤY
LUẬN ĐỀ KHOA HỌC LÀ : KHI HỆ THỐNG GIÁO DỤC VIỆT NAM PHÁT TRIỂN THÌ KÉO
THEO NỀN TỰ DO, DÂN CHỦ VÀ NHÂN QUYỀN SẼ ĐƯỢC PHÁT TRIỂN THEO. XIN ÔNG
NÊU LÊN CÁC MỐI LIÊN KẾT CHẶT CHẼ GIỮA NỀN GIÁO DỤC PHÁT TRIỂN VÀ DÂN
CHỦ, TỰ DO, NHÂN QUYỀN ?
Trong khi chờ đợi câu trả lời của ông tôi xin nêu ý kiến của tôi như sau :
NẾU ÔNG LÀM NHƯ TRÊN THÌ ÔNG ĐÃ BƯỚC VÀO BẨY CỦA ĐẢNG CỘNG SẢN RỒI ĐÓ.
Theo tôi nhìn thấy HOÀN TOÀN KHÔNG CÓ
MỐI LIÊN HỆ BIỆN CHỨNG NÀO GIỮA HAI VẾ CỦA MỆNH ĐỀ : GIÁO DỤC PHÁT
TRIỂN KÉO THEO NHÂN QUYỀN CẢI THIỆN.
Thưa ông Ánh mệnh đề trên tôi đã từng
nghe người bà con với tôi – đã từng sĩ quan cao cấp của quân đội Việt
Nam Cộng Hòa nói với tôi rồi, cách đây gần 20 năm lận, khoảng năm 1990.
Ông ấy nói với tôi rằng : “ Rồi đây ở Việt Nam, CỘNG SẢN CON SẼ ĐÁNH
CỘNG SẢN CHA.”
Tôi không hiểu gì cả nên hỏi lại ông : Cậu giải thích giùm con – CỘNG SẢN CON SẼ ĐÁNH CỘNG SẢN CHA là sao con không hiểu ?
Ông ấy nói rằng khi các thế hệ trẻ được
đi du học nước ngoài về, họ sẽ mang theo kiến thức quản lý tiến bộ của
phương tây áp dụng Việt Nam làm tan rã lý thuyết Cộng sản.
Lúc đó tôi còn trẻ, chưa có nhiều kiến thức, chưa đọc nhiều tài liệu do hải ngoại đăng tải nên gật gù khen hay, quá đúng.
Nhưng than ôi, ngày nay 20 năm sau nghe
lại mục đích chuyến đi của ông cũng giống như lời nói của Cậu tôi năm
xưa, đối chiếu lại tình hình thực tế Việt Nam tôi nhận ra mình quá ư là
ấu trĩ, quá ư ngu ngốc khi tin là sẽ có CỘNG SẢN CON SẼ ĐÁNH CỘNG SẢN
CHA.
Tôi xin chứng minh sự ngu ngốc của tôi cũng như của những ai tin là GIÁO DỤC PHÁT TRIỂN KÉO THEO NHÂN QUYỀN CẢI THIỆN.
Đã hơn 10 năm qua, các chương trình học
bổng của Chính phủ Mỹ nổi tiếng ở Việt Nam như FULBRIGHT, VEF (VIETNAM
EDUCATION FOUNDATION) . . . . . . . .đào tạo thạc sĩ. Ở Canada, Anh,
Úc, Nhật hay Pháp cũng có. Tôi chỉ biết là Chương trình Fulbright mỗi
năm cả nước Việt Nam được Đại Sứ quán Mỹ tuyển 25 học viên xuất sắc
được sang Mỹ đào tạo thạc sĩ khoảng 2 năm 6 tháng. Như vậy khoảng 10
năm nay riêng chương trình Fulbright đã đào tạo được khoảng 250 học
viên xuất sắc trở về Việt Nam làm việc, tôi tạm tính các chương trình
học bổng khác cũng khoảng 750 học viên trong 10 năm qua. Vị chi khoảng
1000 học viên được hưởng đạo tạo thạc sĩ từ ngân sách chính phủ Mỹ,
Pháp, Úc, Nhật . . . . . còn chưa biết số lượng học viên đi du học tự
túc là bao nhiêu, nhưng đã là rất nhiều ở Việt Nam rồi.
Vậy sau khi trở về Việt Nam họ đã làm
gì được cho NỀN DÂN CHỦ, TỰ DO, NHÂN QUYỀN cho nhân dân Việt Nam. Tôi
thấy hầu như BẰNG KHÔNG. May thay có vài người vừa lóe lên như Lê Công
Định, Nguyễn Tiến Trung . . . . . vừa mới viết được vài bài báo, thì bị
bắt ngay.
Còn lại hàng ngàn người tốt nghiệp ở
nước ngoài hiện đang ở đâu không thấy trong phong trào đòi tự do nhân
quyền cho nhân dân, phải chăng họ đang được trọng dụng trong các Cơ
quan quản lý nhà nước để từng bước cải tổ dần nên chính trị Việt Nam.
Xin thưa với ông là KHÔNG CÓ AI TRONG ĐÓ CẢ ĐÂU, đừng hy vọng hảo huyền
ông Ánh ạ.
Cả phía chính quyền CS và du sinh trở về đều không thể chấp nhận nhau được.
Phía bộ máy CS được hình thành từ những
tên học hành lem nhem – kiến thức Mác Lê Nin giẻ rách không dùng được,
đăng ký học các khóa tại chức bằng GIẢ – bằng ĐỂU tràn lan, Chúng chỉ
ngoi lên được nhờ tài luồn cúi và chạy chọt. Vậy bọn này có bao giờ
chấp nhận chịu sự điều hành của người giỏi hơn nó đâu. Vậy là bọn chúng
cô lập, bè phái tẩy chay người du học, một thời gian họ chán nản buộc
phải ra đi. Hơn nữa những du sinh không thể chấp nhận lối làm việc quan
liệu của bộ máy CS, lương ít lậu nhiều, mánh khóe chơi nhau . . . . . .
Trong khi đó ngoài hệ thống nhà nước thì các Công ty nước ngoài đang
đầu tư, Văn phòng của các tổ chức phi chính phủ ở Việt Nam đang chào
đón họ với mức lương cao, cung cách làm việc chuyên nghiệp, vậy là họ
sà vào hết tất cả 2 loại hình này. Với tư cách là một Dân Biểu ông có
thể làm cuộc khảo sát để công bố cho Chính Phủ Mỹ và nhân dân được biết
hiệu quả của chương trình giáo dục Mỹ dành cho Việt Nam.
Còn nhân dân Việt Nam được hưởng cái
dân chủ, tự do nào hơn không ? Sau hơn 10 năm họ không được thêm gì cả.
Vậy ai là người hưởng lợi từ những chương trình giáo dục này. Tôi xin
trả lời chính xác là chính những du sinh là người hưởng lợi nhất. Họ
được đi học không phải vì tự do nhân quyền cho nhân dân Việt Nam, mà
bọn này đi học vì cá nhân họ, vì miếng cơm manh áo của gia đình họ, nên
họ quên ngay những gì đã được hưởng trong mấy năm trời học ở nước
ngoài. Về Việt Nam, việc đầu tiên là tìm ngày các văn phòng phi chính
phủ, công ty nước ngoài nộp đơn xin việc. Với tấm bằng danh giá từ nước
ngoài về họ dễ dàng được tuyển dụng với mức lương cao ở Việt Nam, thấp
nhất cũng 600-700USD/ tháng, cao thì cũng 1,200-1,500 USD/ tháng. Họ
hãnh diện với bạn bè, bà con hàng xóm với mức lương này, không hề biết
đến cuộc đấu tranh dân chủ ở hải ngoại ra sao, ở Việt Nam như thế nào.
Khi những du sinh này gặp nhau mối quan tâm của bọn chúng chỉ là cá
nhân họ mà thôi : Mày xây nhà chưa ? Đã mua xe hơi chưa ? Hết mối quan
tâm. Tôi đã quen vài thằng đã tốt nghiệp Mỹ về là như thế đó, những “
hạt nhận tốt” như vậy đó, kết quả của chương trính GIÁO DỤC mà ông đang
ủng hộ cho Việt Nam là vậy đó ông Ánh ạ.
Tôi khuyên ông nên tìm đọc bài viết của
giáo sư Hoàng Tụy “ Giáo dục Việt Nam – xin cho tôi nói thẳng” Đọc ổng
sẽ thấy sự bệ rạc, thối nát và te tua của một hệ thống giáo dục CS xây
dựng từ năm 1954 đến nay ở VN. Chỉ vì đăng bài này mà tờ báo điện tử
tiasang.com bị đóng. Một bài viết chỉ nêu sơ sài thôi mà còn bị khóa
miệng ngay tức thì, một tờ báo của bọn CS mà chúng còn thẳng tay không
thương tiếc huống hồ ông hy vọng làm việc gãi ngứa cho CS để chúng cho
dân Việt Nam hưởng tự do nhân quyền ư.
Không có cái ngớ ngẩn nào như cái ngớ ngẩn này ông Ánh ạ.
Để hiểu được nền giáo dục Việt Nam mà
ông định kêu gọi giúp đỡ, tôi nghĩ ông nên tìm hiểu từ cái CĂN BẢN
NHẤT. Một trong cái căn bản nhất tôi nêu đây không biết ông đã biết
chưa – đó là bằng cấp. Hiện nay nói đến chuyện bằng cấp ở Việt Nam có 3
từ : BẰNG THẬT, BẰNG GIẢ VÀ BẰNG ĐỄU. Với 2 từ đầu tiên chắc ông hiểu
nghĩa rồi, còn từ thứ 3 : Bằng đễu – ông có biết nó có nghĩa là gì
không ? Nó là bằng giả những lại là bằng thật, nó là bằng thật nhưng
lại là giả đấy ông ạ. Nói tóm lại nó KHÔNG PHẢI THẬT, CŨNG KHÔNG PHẢI
GIẢ. Tôi xin giải thích để ông rõ như sau :
Quy trình để có được tấm bằng thật là :
1/ Thi tuyển vào đạt thì đăng ký học
2/ Trong quá trình học phải hoàn thành
tất cả các bài kiểm tra, bài luận, bài thí nghiệm . . . . đạt điểm tối
thiểu điểm 5 ( trong thang điểm Việt Nam là 10)
3/ Phải vượt qua được bài thi tốt nghiệp hay luận văn tốt nghiệp.
Và như vậy được cấp BẰNG THẬT.
Ông có biết rằng lâu nay, các quan chức
Việt Nam muốn lên lương, muốn tiến thân thì phải có bằng Tiến sĩ, Thạc
sĩ hay Đại Học. Nếu không có được thì bọn chúng sẽ bị “ dậm chân tại
chỗ” tức là không tiến hoặc không lùi trong con đường sự nghiệp, hoặc
tệ hơn nếu không có bằng cấp thì chúng sẽ bị sa thải – đây là điều
chúng sợ nhất. Vì nếu bị sa thải, với học vấn kém cỏi thì chúng sẽ bị
đói, không ai tuyển dụng, không làm nên trò trống gì. Bám vào hệ thống
công quyền chúng sẽ được tồn tại bằng cách hưởng lương thấp, nhưng mánh
mung cực kỳ dễ nên sống khỏe, tách ra khỏi hệ thống này chúng được xem
như người chết rồi.
Muốn tồn tại chúng phải có bằng, muốn
có bằng thật chúng phải đi học, mà đi học là việc chúng không thể học
được vì nhiều lý do lắm : trình độ kém làm sao tiếp thu kiến thức mới,
lâu nay quen nhậu nhẹt mánh mung rồi giờ đầu óc chúng chai sạn rồi,
không thể nạp kiến thức nữa. Muốn tồn tại chúng phải bằng mọi giá có
tấm bằng. Vậy là chúng làm bằng 2 cách sau để có được tấm bằng nộp cho
cấp trên như sau:
1/ Mua bằng giả : tức là bằng được in như thật nhưng không hề có lưu chiểu tại trường cấp nên dễ dàng bị phát hiện.
Đã có nhiều tên mua bằng kiểu này bị
lật tẩy nên bọn khác thấy sợ không dám áp dụng nữa, vậy là chúng sáng
tạo ra một cách độc đáo khác là không đi học vẫn có bằng.
2/ Lấy Bằng Đễu :
Chúng sẽ tìm thuê một sinh viên chính
quy, đăng ký thi tuyển vào một lớp tại chức nào đó, nhưng tên người
đăng ký là tên của thằng cán bộ, không phải tên của sinh viên học thay.
Trong suốt quá trình học, người sinh
viên này đều có mặt đầy đủ, dự thi tất cả các bài thi đầy đủ kể cả thì
tốt nghiệp ra trường, nhưng tất cả đều phải đứng tên thằng cán bộ này,
người sinh viên chỉ đóng vai diễn thôi. Cuối cùng trường sẽ cấp BẰNG
THẬT cho thằng cán bộ đó – dù hắn không một ngày đi học.
Đáp lại sự học thế của người sinh viên-
thằng cán bộ phải trả “ lương” đóng vai trong suốt mấy năm học. Mà tiền
thì chúng tham nhũng vô tư.
Vậy là chúng vẫn được tăng lương, được thăng chức, thêm nhiều bổng lộc hơn.
B/ VỀ VIỆC CẤP VISA NHẬP CẢNH CHO ÔNG ANH :
Tôi nghe ông kể rằng trước đây chính
quyền CS đã không cấp Visa cho ông, nhưng sau đó họ đưa ra hai điều
kiện nếu ông chấp nhận thì cấp Visa và ông đã chấp nhận, điều kiện 1
thì tôi không nghe rõ là điều kiện gì, tôi chỉ nghe rõ điều kiện 2 là
không được tổ chức họp báo ( PRESS CONFERENCE).
Thưa ông, ông chấp nhận điều kiện hai
có nghĩa là ông chấp nhận cho chính quyền CS BỊT MIỆNG ÔNG, như chúng
đã bịt miệng Cha Lý tại phiên tòa ô nhục. Bức ảnh chụp đó chắc ông đã
xem nhiều lần, vì nó đã được truyền đi khắp thế giới, hình ảnh biểu
trưng cho vấn nạn của nhân dân Việt Nam ngày nay.
Tôi coi hành động này là bước đầu ông đã đầu hàng CS rồi.
Ông nói ông yêu nước, yêu dân Việt vậy
khi đến Việt Nam ông phải được quyền nói cho dân Việt ông đến Việt Nam
để giúp cải thiện nhân quyền, nhưng CS đã bịt miệng ông rồi thì cả 86
triệu người dân Việt đâu biết đến ông, đâu biết ông gặp ai làm gì.
Nhưng ông đến Việt Nam không phải vì lý
do cá nhân, không phải cá nhân ông tự đến, mà ông đến với tư cách DÂN
BIỂU LIÊN BANG HOA KỲ, thật đáng tự hào làm sao. Vậy thì bọn CS phải
tôn trọng ông – tôn trong vai trò Dân Biểu của ông – và cũng chính là
tôn trọng nước Mỹ. Đáng ra, với tư cách đó ông có toàn quyền đi bất cứ
đâu trên đất nước Việt Nam để thăm và tìm hiểu, được gặp bất cứ công
dân Việt nào mà ông muốn gặp để trao đổi về tình hình nhân quyền tại
Việt Nam như Hòa Thượng Thích Quảng Độ đang bị quản thúc trong chùa,
Linh Mục Lý đang bị giam tù, bà Trần Khải Thanh Thủy cũng vậy, kể cả
nhóm sắp bị đem ra xét xử như ông Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung,
Huỳnh Duy Thức . . . . . . . và cả ông Trần Anh Kim vừa mới bị kết án 5
năm 6 tháng tù vì lên án chế độ. Rồi một cô gái thuộc hàng LIỆT NỮ đang
bị giam cầm là LÊ THỊ CÔNG NHÂN, để ông thông báo cho họ biết rằng họ
không đơn độc, mà ngoài nhà tù này nhiều người vẫn nhớ tới và ủng hộ họ
tiếp tục đấu tranh anh dũng. Ngược lại ông sẽ thông báo cho người Việt
hải ngoại và dân Việt trong nước biết tình hình sức khỏe, quan trong là
tinh thần bất khuất của họ trong tù.
Một Dân Biểu Liên Bang của Hoa Kỳ vừa
đặt chân đến sân bay Nội Bài đã đưa cái mặt cho bọn CS DÁN TẤM BĂNG KEO
KHÓA MIỆNG, thì thử hỏi ông làm sao hiểu được tình hình Việt Nam mà kêu
gọi đồng bào hải ngoại giúp ông ủng hộ chương trình giúp Việt Nam xây
dựng hệ thống giáo dục hiện đại.
Ông đến với tư cách một Dân Biểu Liên
Bang Hoa Kỳ, đến để trợ giúp cho Việt Nam về tài chính, kiến thức, cách
thức quản lý và cơ sở vật chất cho hệ thống giáo dục Việt Nam, chứ ông
đâu đến Việt Nam để ăn bám bọn CS mà ông lại chấp nhận ở thế hèn hạ là
phải bị BỊT MIỆNG rồi mới nhập cảnh Việt Nam.
Đáng ra bọn CS phải trải thảm đỏ, nâng niu ông, tạo mọi điều kiện để ông có thể tìm hiểu VN –
Ông phải được họp báo, được truyền hình
trực tiếp các buổi nói chuyện của ông với quan chức CS, được các báo CS
đăng bài, phỏng vấn và thông báo cho toàn dân VN biết.
đằng này chúng canh giữ ông như một tội
phạm, cho ông gặp những người chúng muốn, gặp vài quan chức CS bàn
chuyện chúng cần (cần tiền để xây dựng hệ thống giáo dục), chứ tôi
không hề nghe ông kể chuyện dân muốn, và lời hứa của các quan chức CS
sẽ làm cho dân là gì ….. tuyệt nhiên không hề có một chút gì giá trị
đối với dân cả.
Ông thấy không, có cái chế độ nào hành xử quái đản như chế độ Hà Nội không ?
Chúng tiếp ông với cương vị là thượng khách, nhưng chúng lại dán băng keo lên miệng vị thượng khách này.
Người dân Việt Nam bị mang tiếng là đối
tượng hưởng lợi từ các chương trình của Mỹ, nhưng họ không hề hay biết
một chút gì cả về chuyến đi, mục đích hay kế hoạch của ông cả. Mà người
hưởng lợi do chương trình trợ giúp của Mỹ đối với Việt Nam đó là :
1/ Đối tượng hưởng lợi thứ nhất là LIÊN
MINH MA QUỸ giữa quan chức và bọn Mafia nhà thầu xây dựng trường học,
nhà cung cấp thiết bị trường học, . . . . . . . thông qua đấu thầu ma,
chúng siêu hạng về khoản này. Chúng sẽ giao cho một nhóm quản lý trường
học, thư viện, phòng thí nghiệm, ký túc xá ….. một đống công trình kém
chất lượng chỉ sử tối đa 2 đến 3 năm sau đã xuống cấp trấm trọng, chúng
lại kêu ca vòi vĩnh Mỹ cho tiền tu bổ, sửa sang. Được cho tiền chúng
lại ăn tiếp. Cái vòng lặp là vậy đó.
2/ Con cái những tên quan tham nhũng sẽ
được vào học những trường tiêu chuẩn quốc tế mở ở VN – vì họ mới có
tiền đóng học phí – bọn này học xong, dùng kiến thức học được sẽ kết
hợp với quyền lực của cha hắn – đẻ ra những công ty cổ phần Mafia có
vốn lớn, khống chế thị trường VN – bóc lột lại người dân Việt này – tôi
liên liệu rằng sẽ có những công ty hàng không, Viễn thông, dầu khí tư
nhân ra đời mà vốn đầu tư sẽ là nguồn tài trợ của Chính phủ Mỹ cho
chương trình giáo dục VN đấy ông Ánh ạ. Chớ dại mà chui vào rọ CS.
Con em người dân thấp cổ bé họng chỉ
được hưởng một quyền duy nhất là : CHẠY XE ĐẾN CỔNG TRƯỜNG QUỐC TẾ XÂY
BẰNG TIỀN CHÍNH PHỦ MỸ, ĐỨNG NGOÀI CỔNG NHÌN MÀ THÈM RỒI . . . . . .
RA VỀ.
Thưa ông Ánh, ngồi ở Việt Nam nghe lại
ông trả lời các câu hỏi của đài hải ngoại, ông nói rằng sẽ giúp Việt
Nam mà tôi thấy ông lơ mơ chẳng khác mấy ông Dân Biểu gốc Mỹ đã từng
làm, toàn nói viễn vông trên trời, rồi viện trợ tiền cho CS ăn sạch,
dân chẳng biết đến cái đặc ân đó chứ đừng nói được hưởng. Tôi nhớ hình
như thời Tổng Thống Geogre Bush (con) trước khi hết nhiệm kỳ thứ 2 ông
ấy có ký một khoản viện trợ không hoàn lại cho Việt Nam để trợ giúp
công tác phòng ngừa và chữa trị bệnh HIV ở Việt Nam. Gói tài trợ trị
giá khoảng 1 tỷ đô la. Hiện nay có ai báo cho dân Mỹ biết 1 tỷ đô la đó
được CS VN dùng vào việc gì ? hết bao nhiêu ? Người bị HIV được hưởng
bao nhiêu. Vô túi bọn quan chức CS bao nhiêu ?
Một việc làm phí phạm tiền của dân Mỹ để nuôi mập bọn CS mà thôi.
Ông hãy thay đổi cách làm cũ đi. Phải đi vào chi tiết cụ thể, đừng viễn vông nữa ông Ánh à.
Tôi xin hiến kế cho ông cách mà người dân sẽ hưỡng thụ trực tiếp từ chương trình giáo dục mà ông đang dự định làm như sau :
Chính quyền CS luôn muốn có một hệ thống giáo dục hiện đại – OK Mỹ hứa sẽ giúp.
NHƯNG ông hãy yêu cầu Chính quyền CS phải thể hiện thiện chí trước khi bàn chuyện giúp bằng cách :
TỔNG BÍ TƯ NÔNG ĐỨC MẠNH HAY ÔNG CHỦ TỊCH NƯỚC NGUYỄN MINH TRIẾT PHẢI: TUYÊN BỐ HỦY BỎ NHỮNG BÀI HỌC : TRIẾT HỌC MÁC LÊ NIN, KINH TẾ CHÍNH TRỊ MÁC-LÊ ,TƯ TƯỞNG HỒ CHÍ MINH , LỊCH SỬ ĐẢNG VIỆT NAM. TRONG HỆ ĐÀO TẠO ĐẠI HỌC VÀ CAO ĐẲNG TẠI VIỆT NAM NGÀY NAY.
Vì hệ giáo dục Mỹ không hề chấp nhận hệ
tư tưởng CS nhồi sọ cho sinh viên. Nên không thể nhồi nhét – vô bổ nữa,
kêu gọi nhà cầm quyền hãy có lương tâm, thương xót cho cả triệu sinh
viên phải đọc, học và trả lời đúng như sách viết, dù loại sách này họ
biết nó không còn giá trị nữa.
Cả triệu sinh viên chán ngán phải nhai
cái giẻ rách lý luận này, họ ước ao vứt vào sọt rác để có thêm thời
gian học sâu chuyên môn của mình. Nhưng bọn lãnh đạo dốt muốn cho sinh
viên phải dốt theo, bằng cách ép buộc học những thứ ngu xuẩn đó để
không thể giỏi hơn chúng được.
Nếu ông vận động làm được điều này thì
cả triệu sinh viên Việt Nam cảm ơn ông lắm lắm. Rồi các thế hệ trẻ sau
này cũng sẽ được hưởng lợi tiếp theo. Làm được như vậy ông đã giải
phóng được một phần sự áp chế của CS.
Nhưng tôi cho rằng khi ông nêu vấn đề
này thì bọn chúng sẽ “giãy nảy” lên mà xem. Chúng sẽ không chấp nhận
đâu. Nếu vậy thì ông sẽ làm gì. Theo tôi nếu một yêu cầu chính đáng này
mà chúng từ chối thì ông cũng đừng nên tiếp tục chương trình làm gì,
dân vẫn khổ, quan chức thêm giàu mà thôi.
Thư đã dài, hy vọng ông đọc được những dòng này xuất phát từ tâm trí trong sang của một người dân trong nước.
Tôi mong sẽ được lắng nghe ý kiến phản hồi của ông sau khi đọc được lá thư này của tôi.
No comments:
Post a Comment